LỤY TÌNH - Trang 105

Lúc nàng gõ cửa rồi bước vào phòng Khả Kỳ, con bé ngoảnh nhìn chỗ khác
. Giang cố nở nụ cười thân thiện :
- Khả Kỳ, dì đến để xem phòng ngủ của con xinh đẹp như thế nào.
Con bé mím môi nói :
- Bà không cần phải tỏ ra tốt bụng với tôi. Trên thế gian này không có dì
ghẻ nào là tốt cả.
Trường Giang chết lặng mất một phút . Nàng chạnh lòng nghĩ đến hoàn
cảnh của mình . Giọng nàng thật sự xúc động.
- Con nói phải, trên đời không có dì ghẻ nào tốt bụng cả - Nước mắt đổ dài
trên má Trường Giang - Chính tôi đây cũng có một bà dì ghẻ, một bà dì ghẻ
ác độc . Tôi hiểu thế nào là sự khinh miệt của con chồng dành cho dì ghẻ,
cho nên tôi không có trách con đâu Khả Kỳ à !
Khả Kỳ lúc nào mới nhìn lên, con bé có vẻ xúc động :
- Thật sao ?
- Tôi không có nói dối con đâu - Trường Giang cố gắng mỉm cười - Cho
nên tôi hay vọng chúng ta sẽ là một đôi mẹ ghẻ con chồng tốt với nhau duy
nhất trên thế gian này.
Nàng vuốt tóc con bé, dịu dàng nói :
- Khả Kỳ, con có đồng ý với dì như vậy không?
Bỗng dưng con bé gật đầu, Trường Giang sung sướng đến nghẹn ngào .
Nàng ôm Khả Kỳ trong tay mà lệ rơi tầm tã . Dẫu sao đây cũng là niềm
hạnh phúc duy nhất mà nàng có được trong ngôi nhà băng lạnh này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.