LỤY TÌNH - Trang 126

Đêm đó bỗng dưng Thiện Văn không ngủ trên giường như mọi khi , chàng
vừa lui cui dọn xuống nền gạch vừa hỏi :
- Từ trước tới nay em không hề sợ tôi sẽ... sao ?
Trường Giang trả lời rất thật :
- Bởi vì tôi biết tình cảm của anh đã nguội lạnh mất rồi . Có chăng nó chỉ
sống dậy khi người vợ yêu quý của anh trở về.
- Còn tôi , tôi bắt đầu cảm thấy không an toàn nữa . Trường Giang , tôi nói
cho em biết , em càng lúc càng làm cho tình cảm trong tôi sống dậy đó.
Nàng nhìn vào mắt Thiện Văn , hoảng sợ khi biết rằng anh ta nói thật : -
Vậy thì tôi cần phải đề phòng mới được.
Thiện Văn thở dài . Chàng không hiểu tại sao mình lại nói ra sự thật ấy .
Phải chăng cho đến bây giờ , Bích Khuê vẫn còn la một ảnh hưởng lớn lao
trong đời chàng . Bích Khuê ơi , cho đến bao giờ tôi mới quên được hình
dáng em đây !
Trường Giang đau đớn nhìn cảnh vắng lặng của gia đình nàng . Mãi một
lúc chị Thúy mới từ nhà sau bước lên . Thấy nàng chị mừng rỡ :
- Cô Giang , cô mới về hả ?
- Em mới về . Nhà cửa sao mà vắng lặng quá vậy chị ?
- Bà Tuyết Mai và hai đứa con đi suốt ngày . Ông chủ thì cứ ở mãi trong
phòng , nhà này mỗi lúc càng thêm quạnh quẽ , cô Giang à ?
- Cha em dạo này có khỏe không chị ?
- Ông chủ ăn rất ít cho nên nhìn ông thấy sa sút . Còn bà Tuyết Mai thì mỗi
lúc càng thêm quá quắt , nếu không vì ông chủ , tôi nghỉ việc từ lâu rồi cô
Giang à !
- Chị ráng săn sóc cho cha em , đợi một thời gian nữa em sẽ trở về.
- Cô và cậu Văn cùng về đây à ?
- Không , tới chừng đó rồi chị sẽ biết . Bây giờ em lên thăm cha một chút.
Giang không tìm thấy cha trong phòng của người . Nàng sang phòng mẹ , ở
đó Giang bắt gặp cha đang thẫn thờ nhìn vào khung ảnh của mẹ trên bàn
thờ . Nàng xúc động gọi:
- Cha...
Ông Định quay lại Giang sững sờ khi nhìn thấy gương mặt thay đổi đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.