LỤY TÌNH - Trang 14

con trai bằng hay nhỏ tuổi hơn Trường Giang một chút, cả hai cũng có
gương mặt hách dịch trông rất dễ ghét . Cô gái quay sang cha lúc này đang
ngồi cạnh người đàn bà trên cùng một chiếc ghế xa lông dài.
- Cha, thế nào là sao đây ?
Ông Định khoác tay người đàn bà cùng đứng lên . Đôi mắt Trường Giang
nhìn họ tóe lửa . Lời của cha cô như những nhát dao xoáy vào lòng nàng
đau buốt:
- Từ nay Tuyết Mai, Khải Hoàn, và Khải Bình sẽ về đây ở chung với chúng
ta . Cha mong là ..
- Cha đừng nói nữa - Trường Giang hét thật to - Cha tưởng mẹ con là thánh
nhân sao ? Người làm sao mà chịu đựng nổi chứ ?
Ông Định quắc mắc nhìn vợ, giọng ông dường như có thù hận:
- Con hãy nhìn bà ấy xem, bà ta đâu có vẻ gì là đau khổ.
- Mẹ...
Người đàn bà siết chặt tay con trong bàn tay của mình:
- Trường Giang, mẹ chịu được mà.
- Nhưng con không chịu được - Trường Giang ngẩng cao đầu lên, lúc này
trông nàng bướng bỉnh, dứt khoát - Cha, con muốn cha đuổi ba người này
ra khỏi nhà.
Người đàn bà tên Tuyết Mai lúc này mới cất cái giọng đanh đá của mình:
- Đó, anh thấy chưa ? Em đã nói là trong nhà này anh không đủ sức để bảo
vệ mẹ con em đâu.
Như để khẳng định uy quyền của mình, ông Định quay sang người giúp
việc:
- Cô Thúy, hãy dọn ba căn phòng cho mợ Hai và hai cậu đây.
- Con không đồng ý.
Trường Giang thét lên, nàng quắc mắt nhìn người đàn bà:
- Bà hãy ra khỏi đây ngay lập tức, cùng với hai đứa con trai yêu quý của bà
. Tôi không muốn căn nhà này bị Ô uế vì những con người dơ bẩn, bệnh
hoạn.
- Bệnh hoạn ư ? Cô hai, cô hãy nhìn lại xem có phải chúng tôi hay chính
mẹ cô mới là con người bệnh hoạn ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.