LỤY TÌNH - Trang 15

Trường Giang run lên vì giận, càng đau khổ hơn khi nhìn thấy mẹ bị người
ta xúc phạm.
Tuyết Mai lại nói tiếp:
- Anh Định, anh để con anh sĩ nhục mẹ con em như vậy mà coi được sao ?
- Các người không cần phải tranh cãi nữa . Khải Bình, Khải Hoàn, hai đứa
mang hành lý của mình về phòng đi.
- Không được...
- Trường Giang... - Mẹ nàng yếu ớt gọi - Đừng ngăn họ nữa con ạ.
- Mẹ, chúng ta không thể nào để họ vào đây phá rối cuộc sống yên tĩnh của
mẹ con mình . Trong gia đình này, mẹ là nữ chủ nhân, sẽ không có người
đàn bà thứ hai nào được quyền vào đây cả.
- Nhưng đó là quyết định của cha con, người chủ nhân thật sự của gia đình
này - Bà quay sang chồng - Có phải không hở anh Định ?
Ông Định vội vã nhìn đi chỗ khác . Bao giờ cũng vậy, ông không chịu được
thứ ánh mắt vừa dịu dàng tha thiết, vừa trách móc một cách lặng lẽ ấy .
Ánh mắt mà ngày xưa mỗi lần nhìn vào ấy, ông như thấy cả hồn mình chìm
vào trong một cảm giác yêu đương, mê đắm . Trong thâm tâm ông có tiếng
thì thầm:
Kiều Anh ơi, anh có muốn làm như thế này đâu . Tất cả tại em, là tại em tất
cả .
- Phải . Trong gia đình này tôi là chủ nhân.
- Trường Giang, hãy đưa mẹ về phòng.
- Mẹ, chúng ta không thể nào chịu thua như thế này được.
- Chịu thua ư ? - Mẹ nàng cười khẽ - Họ đâu xứng đáng để chúng ta cạnh
tranh mà con gọi là thua thiệt.
- Hứ ! Bày đặt làm phách.
Trường Giang quắc mắc nhìn bà ta, người này trở thành dì ghẻ bất đắc dĩ
của nàng . Mẹ nàng không đấu tranh nhưng nhất định nàng không chịu thua
thiệt . Để rồi ba xem, đừng có vội mà đắc ý.
Khi hai mẹ con đi gần khuất thì có giọng ông Định:
- Tôi muốn từ đây các người đối xử với nhau thật bình đẳng.
Giang nhìn thấy mẹ khựng lại một chút, rõ ràng là mẹ đau khổ lắm, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.