LỤY TÌNH - Trang 156

- Mẹ nghĩ mẹ đã già rồi. Nếu có điều éo le ấy xảy ra thì ... mẹ sẽ để ba
người tuổi trẻ các con tự mà giải quyết với nhau.
Hai mẹ con trò chuyện một lúc nữa thì Trường Giang và Khả Kỳ về tới.
Thấy con khóc , Thiện văn lo lắng :
- Có chuyện gì xảy ra vậy ?
Khả Kỳ ùa vào lòng cha khóc ngon lành :
- Cha ơi ...
- Khả Kỳ ngoan , ai làm cho con khóc vậy chứ ? Chiều nay cha về sớm
định đưa dì và con đi chơi , không ngờ ở nhà hai người đã đi chơi trước rồi.
Chàng ngẩng nhìn Trường Giang , ý muốn hỏi nàng xem chuyện gì đã xảy
ra , bà Quỳnh cũng nhìn nàng chờ đợi. Giang tự hỏi hai mẹ con họ sẽ phản
ứng ra sao khi biết chuyện này.
Giang từ từ nói , nàng rất bình tĩnh , thậm chí còn cười nữa :
- Ý định tốt đẹp của anh chắc là không còn cơ hội thực hiện nữa rồi ...Ngày
mai chị Bích Khuê sẽ về đây.
Thiện Văn nhìn sững nàng , gương mặt liên tục biến đổi , mãi một lúc
chàng mới nói :
- Em không nên đùa như vậy.
- Tôi không có đùa , đó là sự thật.
Thiện Văn vẫn chưa tin , chàng lay con gái hỏi :
- Khả Kỳ , con nói cho cha biết , có thật là con đã gặp me không ?
- Phải đó cha - Khả Kỳ mếu máo khóc - Mẹ trở về và đòi bắt con đi.
- Mẹ đòi bắt con ?
- Tôi nghĩ vì chị ấy chưa biết mối quan hệ của chúng ta nên mới nói như
vậy. Thiện Văn , anh hãy yên tâm , ngày mai tôi sẽ giải thích với chị ấy
giùm anh.
Bà Quỳnh bỗng hỏi :
- Con nói thế là sao , giữa con và Thiện văn còn có mối quan hệ nào nữa ?
- Thiện Văn , tôi nghĩ là chúng ta không nên giấu mẹ nữa - Nàng quay sang
bà Quỳnh - Thưa mẹ ... không , có lẽ con nên gọi bằng bác gái mới phải ...
Rồi nàng bắt đầu kể chuyện của mình và Thiện văn bấy lâu nay. Tưởng
nghe xong câu chuyện này bà Quỳnh sẽ mừng lắm , nhưng không , bà chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.