LỤY TÌNH - Trang 56

dằn dỗi :
- Thôi đi, con không thèm nói chuyện với mẹ nữa.
Kiều Anh ngạc nhiên nhìn theo bóng con cho đến khi không còn nhìn thấy
nữa . Người ta nói hồng nhan bạc mệnh . Bà ngày xưa đã chứng minh cho
câu nói ấy và con bà bây giờ... tiếc thay, Trường Giang cũng là một kiếp
hồng nhan... !?
- Có bao giờ anh nghĩ đến chuyện gã chồng cho Trường Giang không hở
anh Định ?
Đang ăn, ông Định phải buông chén cơm vì câu hỏi bất ngờ này !
- Em lại giở trò gì nữa đây ?
Bà Mai đỏ mặt vì bị lật tẩy, bà cố vớt vát :
- Tại sao anh lại nghĩ vậy chứ ? Tôi thật tình lo cho con bé mà !
- Em đừng có tưởng là tôi không biết trong lòng em đang nghĩ gì . Đây
chẳng qua chỉ là một thủ đoạn của em mà thôi.
- Hừ ! Anh quả thật không có coi tôi ra gì cả . Nhưng mặc kệ anh nghĩ gì
cũng được, tôi vẫn báo cho anh biết là có người đang ngắm nghé con bé
Trường Giang nhà này.
- Là ai vậy ?
- Lương Thiện Văn.
Ông Định ngẩn người mất một lúc .Cái tên này đối với ông không phải xa
lạ , mà trái lại , gia đình họ Lương giới thương nghiệp ở đất Sài Gòn này có
ai mà không biết , nhất là Lương Thiện Văn . Có thể nói Thiện Văn là mẫu
đàn ông thành đạt trong kinh doanh và không hề có khuyết điểm.
- Sao hả ? - Tuyết Mai nói như ngạo - Anh bắt đầu cảm thấy hứng thú rồi
phải không ?
Ông Định không để ý giọng nói của vợ :
- Cậu ta sao lại để ý Trường Giang ?
- Anh cũng biết mà , vợ Thiện Văn mất tích đã ba năm, kể như là đã chết
rồi, bây giờ cậu ta muốn tái giá.
- Nhưng sao lại phải là Trường Giang ?
- Bởi vì con gái anh đẹp, dễ thương.
Ông Định gằn giọng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.