LỤY TÌNH - Trang 64

lùng vô cảm ấy rồi đây sẽ là chồng của nàng sao ? Bất giác, hai giọt lệ tủi
buồn lăn nhanh trên má nàng . Rồi cũng vô tình, Giang cầm trên tay chiếc
khăn của thầy Kiệt từ từ lau lệ.
Nàng bỗng ước gì bây giờ có thầy ở bên cạnh, giọng nói thâm trầm, và ánh
mắt thiết tha đầm ấm của thầy chắc chắc sẽ an ủi Giang nhiều lắm . Bỗng
có bàn tay ai đặt nhẹ lên vai nàng rồi giọng mẹ êm đềm :
- Trường Giang, sao con lại khóc ?
Bất giác, Giang lao vào lòng mẹ, siếc chặt lấy người :
- Mẹ Ơi, con không muốn có chồng đâu.
- Con cũng biết chuyện này nữa sao ?
Giang gật đầu, nàng nghe tiếng thở dài não nùng của mẹ :
- Con sợ có chồng đến như thế này sao Giang ?
- Con... - Nàng ngập ngừng . Hẳn nhiên nàng không thích rồi, nhưng nói ra
chắc là mẹ sẽ buồn lắm . Giang đành đau đớn giấu lòng mình - Không phải
mẹ Ơi, tại vì con hơi bất ngờ.
Giang nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của mẹ mà mãn nguyện. Ít ra hy sinh của
nàng cũng đổi được nụ cười cho mẹ . Người vuốt ve nàng :
- Vậy thì con ngoan, hãy mau thay đồ rồi ra tiếp khách với mẹ . Họ muốn
coi mắt đứa con gái cưng của mẹ đấy.
- Con nhất định phải ra ngoài ấy hở mẹ ?
- Nhất định rồi, bởi vì con là nhân vật chính mà.
Giang nghe lòng mình đau nhói, nhưng đã lỡ vì mẹ mà làm tất cả . Chỉ cần
Giang nhìn thấy mẹ vui trong những ngày tháng cuối đời này là nàng mãn
nguyện lắm rồi.
Trường Giang ngạc nhiên khi thấy bà Tuyết Mai ở trong phòng mình. Còn
chưa kịp hỏi thì bà ta đã phân bua :
- Tôi được giao nhiệm vụ chăm sóc sắc đẹp cho cô để mà ra mắt chồng
tương lai.
Trường Giang đáp nhát gừng :
- Đâu cần phải quan trọng như vậy.
- Sao lại không ? Chuyện quan hệ cả đời người mà cô cho là không quan
trọng ư ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.