LY HÔN TUỔI LÊN MƯỜI - Trang 94

Chưa bao giờ em thấy chị bất an như vậy. Chiếc xe dừng hẳn lại. Ở lối

vào, trên bậc nhà thờ, có một cánh tay giơ về phía những người qua lại thò
ra từ một chiếc khăn trùm đầu dài đen nhàu nát, để rình từng xu một dù là
nhỏ nhất. Trên một bàn tay khác là má của một cô bé đang thiu thiu ngủ, rụt
cổ trong chiếc váy đầy vết bẩn, mái tóc rối bù. Em kêu lên:

- Đó là cháu Monira!

Monira, con gái chị Mona, cháu gái bé bỏng của em! Nhưng cháu làm gì

ở đây trong tay một người phụ nữ ăn xin với khuôn mặt khó nhận thấy, mặc
đồ đen kín mít từ đầu đến chân?

- Từ khi chồng chị đi tù, mẹ chồng chị đòi giữ cháu Monira, chị Mona

thì thầm trước sự ngạc nhiên của mọi người.

Rồi chị nói tiếp:

- Bà ấy nói rằng với một đứa trẻ con thì việc làm xiêu lòng người qua kẻ

lại sẽ trở nên dễ dàng hơn...

Miệng em há hốc. Monira, con búp bê bé bỏng tinh tế, đã phải đi ăn xin

trong tay một bà mẹ chồng già nua quần áo rách rưới ư? Chồng chị Mona
phải đi tù ư? Và còn gì nữa đây? Vậy ra đó chính là anh ta, người đàn ông
đi tù mà Aba ám chỉ tại tòa án... Chị Mona, em nhận thấy điều này ngay lập
tức, đang quá bận bịu ôm hôn con gái mình một cách dịu dàng, sau khi kéo
được con bé ra khỏi chiếc khay bày hàng che mạng, để có thể giải thích cho
chúng em.

- Con rất nhớ con bé... Con sẽ mang con bé trả lại cho mẹ, con hứa như

vậy... con hứa, em nghe thấy chị nói với người đàn bà mặc đồ đen, trước khi
chui vào trong xe, trên tay là đứa bé gái ba tuổi bé bỏng.

Đột nhiên có mùi hấp hơi tràn ngập trong xe. Bé Monira bẩn đến mức

khó có thể đoán được giày của bé màu gì.

Cửa xe đóng lại và chúng em lại lên đường. Cháu bé hài lòng khi được

gặp lại tất cả chúng em đến mức chúng em hầu như quên đi sự ngạc nhiên
của mình khi gặp lại cháu trong hoàn cảnh như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.