LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 112

- Tôi tin cô nói đúng, tuy thế tôi luôn xem cô ấy là một thiếu nữ sinh

động.

Elinor nói:

- Tôi thường tự xét thấy mình có khuyết điểm như thế, khi hoàn toàn

hiểu lầm cá tính về phương diện này hoặc phương diện khác: tưởng tượng
người ta là hoạt náo hơn hoặc trang nghiêm hơn, hoặc thông minh hay ngu
xuẩn hơn so với thực chất của họ; và tôi không thể nói tại sao hoặc từ đâu
có sự nhầm lẫn. Đôi lúc người ta bị dẫn dắt bởi những gì người ta tự nói ra,
rất thường khi bởi điều người khác nói với họ, mà không chịu bỏ thời giờ
để suy nghĩ và xét đoán.

Marianne nói:

- Chị Elinor, nhưng em nghĩ được những người khác dẫn dắt hoàn toàn

là điều phải. Em thấy những phán đoán gán cho chúng ta chỉ quỵ lụy theo
phán đoán của mấy người láng giềng của ta. Em biết chắc đấy luôn là bộ
khung phép tắc của chị.

- Không, Marianne, không bao giờ. Khung phép tắc của chị không bao

giờ nhắm đến chịu khuất phục về hiểu biết. Tất cả những gì chị đã cố gắng
gây ảnh hưởng là về hành vi. Em không nên làm rối ý nghĩ của chị. Thú
thật, chị thường mong em quan tâm đến những bằng hữu láng giềng của
chúng ta hơn nữa; nhưng có khi nào chị khuyên em nên tiếp nhận cảm nghĩ
của họ hoặc chiều theo suy xét của họ torng những sự việc nghiêm túc hay
không?

Edward nói với Elinor:

- Cô đã không thể thuyết phục em gái cô chấp nhận bộ khung phép tắc

của cô. Cô không đạt được gì cả phải không?

Elinor gửi một ánh mắt đầy ẩn ý đến Mairanne:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.