LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM - Trang 61

- Tôi có thể nói rằng những quan sát của ông ấy rộng hơn tính ngay

thẳng của anh. Nhưng tại sao anh có ác cảm với ông ấy?

- Tôi không có ác cảm. Ngược lại, tôi xem ông ấy là người đáng kính,

được mọi người khen và không được ai chú ý đến; người có nhiều tiên hơn
mức có thể chi tiêu, có nhiều thời giờ hơn là biết phải dùng như thế nào, và
có hai áo choàng mõii năm.

Marianne thốt lên:

- Thêm vào đấy là ôgn không có khả năng thiên bẩm, khiếu thẩm mĩ,

hoặc tinh thần. Thêm nữa là sự cảm thông của ông không thấy rạng rỡ, các
cảm xúc của ông không nồng nàn, giọng nói của ông không biểu lộ ý tình.

Elinor đáp:

- Em nói qua các khiếm khuyết của ông mà quá thiên về khối lượng và

năng lực của chính mình, đến nỗi lời khen mà chị có thể dành cho ông so ra
lại là lạnh nhạt và chán ngắt. Chị chỉ có thể nhận xét ông ấy là người có
tình cảm, có gia giáo, có kiến thức, cách ăn nói nhẹ nhàng và, chị tin chắc,
có một tâm hồn dễ mến.

Willoughby thốt lên:

- Cô Daswood, bây giờ cô đang đối xử với tôi một cách không khoan

nhượng. Cô đang cố xoa dịu tôi bằng lý lẽ, thuyết phục tôi chống lại chủ ý
của tôi. Nhưng không được đâu. Cô có thể thấy tôi cũng bướng bỉnh giống
như cô có thể khéo léo. Tôi có ba lý do không thể lý giải được cho ác cảm
với Đại tá Brandon: ông ấy cảnh cáo tôi về mưa bão khi tôi muốn trời
quang đãng, ông ấy chê bai việc tôi phóng tốc độ trên xe song mã hai bánh,
và tôi không thể thuyết phục ông ấy mua con ngựa nâu của tôi. Tuy thế, nếu
cô có thấy mãn nguyện để được nghe rằng tôi tin cá tính cảu ông ấy là
không thể chê trách theo những phương diện khác, thì tôi sẵn sàng thú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.