MA ĐAO CA - Trang 164

Bạch Ngọc Quyên mở mắt ra thấy Bạch Diêu Hồng đang chữa thương

cho mình, bất giác ngẩn người bởi vì nàng đã sinh lòng căm hận Bạch Diêu
Hồng. Mặc dù chữa thương cho, nàng cũng chẳng thể lượng thứ cho nàng
ta.

Bạch Diêu Hồng cũng biết nỗi lòng của Bạch Ngọc Quyên lúc này bèn

rụt tay về nói :

- Bạch muội muội đã hết nguy hiểm rồi!

Đoạn quay sang Bạch Phàm nói :

- Ca ca, đến lượt ca ca rồi...

Bạch Phàm liền vén tay áo lên, lộ ra cánh tay trắng muột, dùng ngọn trủy

thủ đã chuẩn bị sẵn đâm mạnh xuống, miệng vẫn mỉm cười. Chỉ nghe phập
một tiếng, một mảng thịt bê bết máu đã rơi ra, lập tức đặt lên bàn.

Hồ Thiết Sanh vốn dự định tự cắt thịt mình, nào ngờ Bạch Phàm đã tranh

trước và Bạch Ngọc Quyên thấy Bạch Phàm chỉ mới quen mình để chữa trị
độc thương cho mình, bất giác hét lên một tiếng kinh hoàng.

Hành động này thật không ai ngờ đến, chỉ có Bạch Diêu Hồng với ca ca

tâm ý thông nhau, đây quả là một nghĩa cử cao cả khiến người suốt đời khó
quên nhưng mặt khác hành động này cũng có thể tạo thành một khổ nhục
kế.

Bởi việc cắt thịt này quá tàn nhẫn và quá khiến người cảm động, càng

đáng quý hơn nữa là Bạch Phàm với Hồ Thiết Sanh chỉ mới quen biết nhau
nên nghĩa cử này đã khiến Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngọc Quyên hết sức áy
náy.

Nàng có thể nói gì được? Khi nãy nàng còn ghen ghét Bạch Diêu Hồng,

hận nàng ta hoành đao đoạt ái nhưng nàng đã chính mắt trông thấy Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.