MA ĐAO CA - Trang 303

Chàng hé mở mắt ra nhìn, bất giác lòng rúng động, thì ra là Truy Hồn

Thập Tam Điểm Bạch Diêu Hồng, chỉ thấy nàng mắt ngập lệ đứng ngây ra
bên cạnh chàng.

Hồ Thiết Sanh thầm cười khẩy tự nhủ :

“Ngươi còn vờ vĩnh làm gì? Ta suýt đã mắc lừa ngươi rồi”.

Bạch Diêu Hồng đưa tay sờ mũi chàng, lập tức bật khóc.

Hồ Thiết Sanh lúc đầu còn ngỡ nàng giả vờ, nhưng rồi nghe nàng ta khóc

rất thảm thiết, bất giác lại thầm nhủ :

“Chả lẽ mình lại nghĩ oan cho nàng ta ư?”

Bạch Diêu Hồng khóc một hồi, não nề nói :

- Sanh ca có biết tiểu muội yêu Sanh ca biết bao không? Vì Sanh ca, tiểu

muội đã bị sư phụ nghiêm khắc la rầy nhưng tiểu muội không hề sờn lòng,
vì tiểu muội nhận thấy không thể nào thiếu Sanh ca được.

Hồ Thiết Sanh thầm thở dài nghĩ :

'Trời hỡi! Mình qủa đã nghĩ oan cho nàng ta rồi. Nàng lại yêu mình đến

vậy, nhưng mình đã có Quyên muội rồi, đành phải phụ mối si tình của nàng
ta thôi”.

Bạch Diêu Hồng nằm xuống, ôm chặt lấy Hồ Thiết Sanh, không hề ghê

tởm chàng máu dơ đầy mình và đưa tay lau máu trên mặt chàng nói :

- Sanh ca, tiểu muội tuy biết chúng ta không thể nào kết hợp, nhưng lại

không thể nào rời xa Sanh ca, lẽ ra tiểu muội đã định hiến thân cho Sanh ca,
nhưng bây giờ... đã muộn rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.