MA ĐAO CA - Trang 305

phương ngàn kế giết chết Quyên muội”.

Bạch Diêu Hồng lại đi tìm cành cây khô.

Hồ Thiết Sanh thầm nhủ :

“Nếu mình còn chưa chịu chạy, sẽ bại lộ ngay”.

Đoạn nhè nhẹ bò dậy, cúi người lướt nhanh đi.

Đến trước ngôi miếu to, chỉ thấy anh em họ Long đã có ba người nằm

xuống, chỉ còn Long Chí Khởi và Long Chí Đằng hãy còn cố chống chỏi,
nhưng lúc này Bạch Ngọc Quyên cũng đã sức cùng lực kiệt.

Long Chí Khởi lớn tiếng nói :

- Nhị đệ, chúng ta đi thôi!

Hai người dùng toàn lực quét ra một chiêu, đỡ ba người dưới đất lên,

chệch choạng bỏ chạy.

Bạch Ngọc Quyên cũng không còn sức đuổi theo, người lảo đảo, mồ hôi

ướt đẫm y phục.

Hồ Thiết Sanh chợt nảy ý, lập tức nằm xuống đất, đưa mắt nhìn trộm.

Chỉ thấy Bạch Ngọc Quyên thở hào hển một hòi, bỗng người run lên, lớn

tiếng gọi :

- Sanh ca! Sanh ca!

Tiếng gọi hết sức lo lắng hốt hoảng, nàng quét mắt nhìn quanh, bỗng kêu

lên một tiếng thảng thốt, đã phát hiện Hồ Thiết Sanh đang nằm ngoài xa
mười mấy trượng.

Nàng lại hét lên một tiếng thảng thốt, ngã ra ngất xỉu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.