MA ĐAO CA - Trang 306

Bỗng tiếng gọi bi thiết theo gió vọng đến, nghe tan lòng nát dạ, thì ra là

Bạch Diêu Hồng.

- Sanh ca! Sanh ca!

Hồ Thiết Sanh hoảng kinh đứng phắt dậy, bồng lấy Bạch Ngọc Quyên đi

về hướng Nam, nhưng lòng hết sức bất nhẫn. Chàng tuy một lòng yêu Bạch
Ngọc Quyên, nhưng cũng vô vàn cảm động về mối tình si của Bạch Diêu
Hồng.

Phóng đi chừng mấy mươi dặm, không còn nghe tiếng gọi của Bạch Diêu

Hồng nữa mới đặt Bạch Ngọc Quyên xuống, lấy thuốc kim sang ra đắp trên
ngực mình.

Lát sau, Bạch Ngọc Quyên tỉnh lại, nàng giật mình nói :

- Ồ! Tiểu muội tưởng Sanh ca đã chết rồi chứ?

Hồ Thiết Sanh cười ảo não :

- Ngu huynh thọ thương ở ngực, chỉ ngất đi thôi, thoa chút thuốc là khỏi

ngay.

Bỗng, tiếng gọi của Bạch Diêu Hồng lại theo gió vọng đến, Hồ Thiết

Sanh giật mình, biết nếu hai nàng mà gặp nhau, nhất định khó tránh khỏi
xung đột.

Qủa nhiên, Bạch Ngọc Quyên đứng phắt dậy, nghiến răng nói :

- Sanh ca, tiểu muội phải giết chết y thị mới được.

Hồ Thiết Sanh rùng mình, chỉ thấy Bạch Ngọc Quyên mặt đầy sát khí,

chàng tuy hoài nghi thân phận của anh em họ Bạch, nhưng vừa rồi Bạch
Diêu Hồng đã thố lộ chân tình với chàng, chàng thật không đành lòng để
nàng ta chết dưới tay Bạch Ngọc Quyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.