MA ĐAO CA - Trang 412

nghe có người cất tiếng hát :

- Gió căm căm! Mưa tầm tã! Võ lâm đã sắp thấy Ma Đao. Xương trắng

chất đầy đỉnh ngũ nhạc. Sông máu tràn ngập chốn Trung Nguyên...

Vân Trung Phiêu lúc này lòng đã sinh nghi, cam mạo hiểm phạm thượng,

vận mười thành công lực tung ra một chiêu kỳ học.

Chỉ nghe bùng một tiếng, Bạch Ngọc Quyên loạng choạng lùi sau năm

bước, nhưng vì cát bụi mù mịt nên Vân Trung Phiêu không nhìn thấy.

Bạch Ngọc Quyên lại lẳng lặng tung ra chiêu kỳ học thứ nhì, chỉ thấy ba

luồng sáng bạc từ trong bụi cát bay ra.

Vân Trung Phiêu kinh hãi, vội lại tung ra một chiêu kỳ học, bùng một

tiếng rền rĩ, trong phạm vi mấy mươi trượng cỏ xanh cả rễ bật lên, mặt đất
vỡ nứt.

Hai người cùng lùi sau hơn trượng, Bạch Ngọc Quyên cảm thấy ngũ tạng

sôi sục, máu huyết trào lên, biết nếu tiếp thêm một chưởng nữa ắt sẽ thổ
huyết, vội lướt đến trước mặt Hồ Thiết Sanh, cắp lấy chàng phóng vút đi.

Vân Trung Phiêu cười vang đáp :

- Quân chuột nhắt, các ngươi chạy thoát được ư?

Bạch Ngọc Quyên vừa lướt đi được chừng mười trượng, biết không thoát

thân nổi, chợt nảy ý, liền trở lại chỗ cũ.

Vân Trung Phiêu đuổi đến khoảng ba mươi trượng, thấy không có bóng

người, quay đầu lại nhìn, thì ra đối phương vẫn đứng yên ở chỗ cũ.

Lão bất giác đỏ bừng mặt, lúc này gió đã ngưng, bụi đã tan, Vân Trung

Phiêu chú mắt nhìn, thấy đối phương không hề thọ thương dưới hai chiêu
kỳ học của mình, cũng không khỏi bàng hoàng kinh hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.