MA ĐAO CA - Trang 413

Nhưng lão biết nếu người mặt vàng mà phục hồi thể lực, lúc ấy hai người

liên thủ lão khó mà đối phó nổi, nên từ từ tiến tới.

Bạch Ngọc Quyên hết sức nóng lòng lo lắng, nàng ước chừng Hồ Thiết

Sanh tuyệt chứng phát tác đã gần nửa giờ, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu bình
phục.

Nàng lại định với toàn lực đối phó, nhưng Vân Trung Phiêu đã trầm

giọng nói :

- Quân chuột nhắt, lão phu suýt nữa mắc lừa ngươi rồi! Hắc hắc, nghe

giọng nói và tiếng cười của ngươi rõ ràng là một nữ nhân, lại dám giả mạo
trưởng bối của lão phu, bỡn cợt lão phu, lão phu phải sanh cầm ngươi...

Đột nhiên, bốn bề gió xoáy lại nổi lên, lại thiên hôn địa ám.

Vân Trung Phiêu giật mình kinh hãi bởi lão nhìn thấy rất rõ Bạch Ngọc

Quyên không hề cử động.

Bỗng một tiếng nói lạnh tanh từ trong cát bụi vang lên :

- Ma đao xuất vỏ. Yêu nghiệt táng đởm! Thánh ca một khúc. Quần xú

hiện hình!

Chỉ thấy hai luồng ánh sáng vàng và bạc hệt như rồng bay phượng múa

trong cát bụi, lượn vòng hạ xuống, rồi thì một tiếng hự đau đớn vang lên.

Bạch Ngọc Quyên mừng rỡ, biết là văn sĩ trung niên hiện thân, liền thừa

cơ nói :

- Cổ Thương, ngươi còn chưa chịu quỳ xuống hả?

Vân Trung Phiêu bị một luồng kình lực kỳ lạ đánh văng ra xa hơn trượng,

máu huyết sôi sục, kinh hoàng hú lên một tiếng, quay người bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.