MA ĐAO CA - Trang 781

Lão nhân ấy bị trói vào một trụ đá, quay lưng về phía này nên Hồ Thiết

Sanh và Dư Mộng Chân không nhìn thấy rõ mặt, chỉ thấy đại hán cầm quạt
đang ra sức quạt mạnh vào người lão nhân ấy.

Đại hán ấy như là cao thủ võ lâm, sức quạt rất mạnh, phát ra tiếng vù vù,

đồng thời đại hán kia không ngừng xối nước lên người lão nhân.

Nước vừa xối lên, liền tức đóng thành băng, nhưng Hồ Thiết Sanh tin

chắc là lão nhân ấy chưa chết, bởi vì trong miệng ông hãy còn hơi trắng
nhàn nhạt bốc lên.

Dư Mộng Chân nắm tay Hồ Thiết Sanh, lách vào sau mấy cây mai già,

đưa mắt nhìn, chỉ thấy một đại hán tay cầm búa nhỏ nện lên người lão nhân,
băng vụn rơi xuống ào ào.

Điều lạ lùng là trên người lão nhân đóng băng, nhưng da thịt vẫn hồng

hào và bốc hơi ngùn ngụt, và một đại hán tiếp tục xối nước, một đại hán
tiếp tục ra sức quạt.

Cứ thế, trên người lão nhân đóng ba lần băng và cũng nện vỡ rơi ba lần,

trong đêm tuyết rơi lạnh buốt thế này, đừng nói một lão nhân, dù là thanh
niên trai tráng cũng đã chết cóng từ lâu.

Nhưng lão nhân vẫn chưa chết, và cũng không hề phát ra một tiếng rên

nào.

Hồ Thiết Sanh đưa mắt nhìn Dư Mộng Chân, ra vẻ không hiểu.

Dư Mộng Chân truyền âm nói :

- Có lẽ họ đang luyện tà công gì đó, còn không thì là tra tấn lão nhân ấy,

nhưng giả thiết thứ nhì không vững, bởi không có ai lên tiếng tra khảo.

Thốt nhiên, một tiếng nói lạnh tanh từ trong tiểu lầu vọng ra :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.