MA ĐAO CA - Trang 791

ngay cả danh tánh mình cũng không biết. Chúng ta hãy mau lui khỏi đây,
đợi Lạc Kỳ và Bạch Long Xuyên bàn tính rồi hẵng quyết định hành động.

Hồ Thiết Sanh nghe nói bà cũng đã thọ thương, không dám khinh suất,

vận tụ hết toàn bộ công lực, đứng sóng vai với Dư Mộng Chân, cùng lúc
tung ra một chưởng.

Hai người hợp lực, uy thế kinh người dường nào. Văn sĩ trung niên như

cũng tung ra hết toàn lực, chỉ nghe bùng một tiếng vang dội, hàn băng trong
cả ngôi tiểu lầu đều vỡ nứt, băng vụn văng bay như mưa và hàn băng trên
tay văn sĩ trung niên cũng liền tan chảy, loạng choạng lùi sau ba bước dài.

Dư Mộng Chân và Hồ Thiết Sanh cũng không giành được ưu thế, chỉ

cảm thấy khắp người nổi gai ốc, bất giác rợn người, cũng lùi sau hai bước
dài, thừa thế vọt qua cửa sổ phóng đi ra ngoài bảo.

Quan Tiên Thiên và mười mấy đại hán trong đình chẳng rõ đã đi đâu mất,

hai người ra khỏi Phi Hồn bảo mới lấy lại bình tĩnh, phóng đi về hướng
nam.

Dư Mộng Chân nói :

- Chúng ta đều đã bị trúng hàn độc, phải tìm cách đẩy ra ngoài ngay.

- Dư tiền bối khẳng định văn sĩ ấy qủa đúng là gia sư thật ư?

- Không sai, khi xưa lão thân xem y như là con thân sinh của mình, làm

sao có thể nhìn lầm được.

- Chả lẽ gia sư đã bị tà thuật khống chế, mất hết trí nhớ sao?

- Không sai... Sanh nhi... lão thân không còn chịu đựng nổi nữa.

Hồ Thiết Sanh kinh hãi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.