MA ĐAO CA - Trang 796

- Quyên muội... con của Quyên muội... cũng như con của tỷ tỷ... Tỷ tỷ

làm sao có thể trơ mắt nhìn con trẻ chết đi? Tỷ tỷ đã cụt cả hai tay, sống
cũng chỉ là gánh nặng cho Sanh ca, chi bằng để cho tỷ tỷ đi với hắn...

Bạch Ngọc Quyên khóc to :

- Không... không! Hồng tỷ... thật quá khiến người cảm động... Tiểu muội

không thể để Hồng tỷ đi...

Đột nhiên buông tay ra đẩy mạnh, Bạch Diêu Hồng chẳng ngờ có vậy, bị

đẩy ra xa năm sáu bước, ngã ngồi trên đất, trong khi ấy Bạch Ngọc Quyên
đã chạy về phía Bạch Phàm.

Hồ Thiết Sanh trong khoảnh khắc ấy nhận thấy mình thật bé nhỏ, chẳng

có gì đáng kể, hai người phụ nữ này thật cao cả hơn chàng nhiều.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, Hồ Thiết Sanh vung tay ném ra hai hòn

đá nhỏ, một nhắm vào lưng Bạch Ngọc Quyên, một nhắm vào mặt Bạch
Phàm, tốc độ nhanh khôn tả.

Bạch Phàm nằm mơ cũng không ngờ có người đang ẩn núp gần đây, đồng

thời hòn đá nhắm và Bạch Ngọc Quyên đã đến trước, chỉ nghe hự một
tiếng, Bạch Ngọc Quyên đã ngã lăn ra đất.

Bạch Phàm vừa sửng sốt, hòn đá thứ nhì đã đến trước mặt, y giật mình cả

kinh, vội tung mình ra xa hơn trượng rưỡi. Ngay khi ấy, Hồ Thiết Sanh đã
như tia chớp lướt đến, bồng con trẻ dưới đất lên, tung mình đến trước mặt
Bạch Phàm cách khoảng năm sáu thước.

Tất cả diễn ra trong chớp mắt, Bạch Phàm tự biết dữ nhiều lành ít, thừa

lúc Hồ Thiết Sanh vừa đứng vững, vận hết công lực bình sanh tung chưởng
bổ vào đứa bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.