MA ĐAO CA - Trang 800

Vi Ngọc Cầm phụt một tiếng, phun một bãi nước miếng vào mặt Bạch

Phàm, gắt giọng nói :

- Chính tên bại hoại ngươi đã gây nên sát kiếp võ lâm, cút khỏi đây mau.

Bạch Phàm sững sờ, không dám cãi lời lão, vội quay người phóng đi.

Hồ Thiết Sanh giải huyệt cho Dư Mộng Chân, đỡ bà đứng lên, chỉ thấy

Vi Ngọc Cầm thất thểu bỏ đi, trong gió đêm trông bà thật là thê lương.

Hồ Thiết Sanh bất giác sinh lòng thương hại, lớn tiếng nói :

- Vi tiền bối, xin hãy tạm dừng bước.

Vi Ngọc Cầm chầm chậm quay người lại hỏi :

- Ngươi còn việc gì nữa?

Hồ Thiết Sanh vòng tay xá dài :

- Tinh thần qủa cảm của tiền bối thật khiến vãn bối hết sức bội phục, vãn

bối chỉ có một điều muốn nói hỏi, chẳng hay tiền bối bằng lòng cho biết
không?

- Nói đi! Lão thân mà biết, quyết không giấu diếm.

Hồ Thiết Sanh giật mình, phát hiện trên mặt bà có dấu lệ, lòng càng thêm

thương hại, chậm rãi nói :

- Khi nãy vãn bối với Dư tiền bối có vào trong Phi Hồn bảo, phát hiện

Quan Tiêu Thiên tiền bối và gia sư Vô Sao Kiếm Lạc Dật đều có ở trong
đấy, nhưng hai người đều như mất hết trí nhớ, quên hết quá khứ và những
người thân cận. Và theo lời Bạch Phàm khi nãy, gia sư tổ cũng bị hãm thân
trong Phi Hồn bảo, chẳng hay tiền bối có biết chuyện ấy hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.