MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 144

Quyển sách kia bị vứt xuống đất, Lam Vong Cơ như tránh rắn rết, chớp

mắt một cái đã lủi tới góc Tàng Thư Các, giận dữ gào lên: "Ngụy Anh -!"

Ngụy Vô Tiện cười cười đến nỗi gần như lăn tọt xuống thư án, vật vã

lắm mới giơ tay lên: "Có! Có ta!"

Bỗng dưng Lam Vong Cơ rút Tị Trần kiếm ra. Từ khi gặp nhau tới nay,

Ngụy Vô Tiện chưa từng thấy dáng vẻ thất thố như thế của y, vội nắm lấy
bội kiếm của mình, mũi kiếm rời vỏ ba phân, nhắc nhở: "Lễ nghi! Chú ý lễ
nghi! Hôm nay ta cũng mang theo kiếm, ngươi không cần Tàng Thư Các
nữa hả!" Hắn đã sớm đoán được Lam Vong Cơ sẽ thẹn quá thành giận, đặc
biệt đeo kiếm theo để tự vệ, sợ bị Lam Vong Cơ sẩy tay đâm chết dưới cơn
nóng giận. Mũi kiếm của Lam Vong Cơ nhắm ngay hắn, đôi mắt nhạt màu
kia chừng như muốn phun ra lửa: "Ngươi là cái thứ người gì!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Ta còn có thể là ai cơ chứ. Nam nhân!"

Lam Vong Cơ kịch liệt lên án: "Không biết xấu hổ!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Này mà cũng ngượng? Ngươi đừng nói với ta là xưa

nay chưa từng xem thứ này nha. Ta không tin."

Lam Vong Cơ chịu thiệt thì chịu chứ tuyệt đối không mắng người, bức

bối một lát, giương kiếm chỉ hắn, mặt lạnh như sương: "Ngươi ra ngoài.
Chúng ta đánh."

Ngụy Vô Tiện lắc đầu lia lịa: "Không đánh không đánh. Vân Thâm Bất

Tri Xử cấm đánh nhau." Hắn định đi nhặt quyển sách bị ném đi kia, Lam
Vong Cơ giành trước một bước giật lấy, cướp vào tay. Ngụy Vô Tiện động
não một chốc, đoán ra y muốn cầm chứng cứ này đi tố giác hắn, cố ý nói:
"Ngươi cướp làm chi? Ta còn tưởng ngươi không coi. Giờ muốn coi rồi hả?
Muốn coi thì cũng đừng có cướp chớ, ta vốn đem tới cho ngươi mượn mà."

Lam Vong Cơ trắng cả mặt, gằn từng chữ: "Ta, không, coi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.