MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1464

Lúc này, chợt thấy năm sáu người đứng bên bờ ruộng.

Mưa bụi đã trở nên nặng hạt, mà mấy người kia vẫn chưa bung dù, cũng

không che chắn gì cả. Hình như họ đang vây quanh thứ gì đó, hoàn toàn
không có lòng dạ nào để ý tới chuyện khác. Lam Vong Cơ tiến lại gần, chỉ
thấy một người nông dân nằm trên mặt đất, đang hừ hừ kêu đau.

Lẳng lặng nghe vài câu, Lam Vong Cơ hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì.

Hóa ra trong lúc đang làm ruộng, người nông dân này bị con bò của một
nông dân khác húc phải, giờ không bò dậy nổi, chẳng biết là hỏng eo hay là
gãy chân. Con bò làm chuyện sai trái, bị đuổi ra xa đứng ở cuối ruộng, vùi
đầu vẫy đuôi không dám tới gần. Chủ nhân con bò chạy đi mời đại phu,
những người còn lại không dám tự tiện di chuyển người bị thương, sợ
khiêng lên sẽ hủy hoại gân cốt hắn, chỉ dám chăm sóc hắn bằng cách này.
Nhưng thời tiết rất xấu, lại bắt đầu mưa. Ban đầu chỉ mưa rả rích, còn có
thể nhẫn nhịn, ai ngờ chỉ chốc lát sau đã đổ ập xuống đầu.

Thấy mưa ngày càng nặng hạt, một người nông dân chạy về nhà lấy ô.

Nhưng nhà người này ở xa, không thể về trong chốc lát; những người còn
lại đều lo lắng lấy tay che cho người nông dân bị thương, che được bao
nhiêu hay bấy nhiêu. Nhưng cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách hay.
Dù lấy được ô thì cũng chỉ có vài cái ô thôi, đâu thể chỉ cho một hai người
che, số còn lại đều dầm mưa chứ!?

Một người thì thào mắng một câu: "Cứ như là gặp ma ấy, mưa lớn như

vậy, nói đến là đến."

Lúc này, một nông dân nói: "Dựng lán lên đi! Che được lúc nào hay lúc

ấy."

Cách đó không xa có một cái lều cũ bỏ hoang, chống bằng bốn khúc gỗ.

Một khúc xiêu vẹo, một khúc quanh năm dầm mưa dãi nắng nên đã hơi
mục nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.