MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 191

Ngụy Vô Tiện: "Cái gì?!?!"

Hắn vội vã tới ngó thử coi là ai đang bán hắn, vậy mà lại là cái tên lang

trung giang hồ giả đạo sĩ kia. Gã không bày mớ son phấn kém chất lượng
nữa, mà cầm một xấp giấy hình hung thần ác sát, nói luôn mồm: "Năm văn
một tấm mười văn ba tấm, cái giá này không mua sẽ thiệt! Ba tấm là quá
đẹp. Một tấm dán cửa lớn, một tấm dán đại sảnh, tấm cuối dán đầu giường.
Sát khí nồng tà khí đậm, lấy ác chế ác lấy độc trị độc, bảo đảm yêu ma quỷ
quái gì đó không dám tới gần!"

Ngụy Vô Tiện nói: "Khoác lác tận trời. Linh như thế mà ngươi bán một

tấm có năm văn?!"

Lang trung: "Sao lại là ngươi nữa? Mua thì mua không mua thì thôi. Nếu

ngươi muốn mua một tấm năm mươi văn, ta đây sẵn lòng bán."

Ngụy Vô Tiện lật qua lật lại cái xấp "Di Lăng lão tổ trấn ác đồ" kia, thiệt

tình không thể nào chấp nhận tráng hán mặt mũi hung dữ, mắt lồi gân nổi
trong tranh vẽ là mình: "Ngụy Vô Tiện là mỹ nam tử có tiếng gần xa, ngươi
vẽ cái gì đây? Chưa từng thấy người thật thì đừng có vẽ bậy, nhầm với
người khác!"

Lang trung kia đang định nói gì đó, Ngụy Vô Tiện bỗng cảm giác có gió

ập tới sau lưng mình, lắc người tránh qua. Hắn tránh thoát, nhưng lang
trung giang hồ kia lại bị người ta hất ra ngoài. Gã té ngã vào sạp bán chong
chóng bên lề đường của người ta, đỡ rồi nhặt nhặt rồi đỡ, luống cuống tay
chân không thôi. Lang trung này đang định chửi rủa, lại thấy người đá mình
là một tiểu công tử toàn thân đầy ánh vàng, không phú thì cũng quý, khí thế
hạ hơn phân nửa; lại ngó tiếp, trước ngực đối phương thêu một đoá bạch
mẫu đơn Kim Tinh Tuyết Lãng, khí thế lền hoàn toàn hoá không. Nhưng dù
sao cũng vẫn không cam lòng khi bỗng dưng bị đá một cú như thế, ỉu xìu
nói: "Sao ngươi đá ta?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.