MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 225

Ngụy Vô Tiện giữ vững vẻ mặt bất biến, như thể tức giận: "Hắn đã là

người chết từ lâu, ta cũng đã từng chết một lần rồi, rốt cuộc thì ngươi còn
muốn thế nào?"

Giang Trừng nắm roi chỉ vào hắn: "Sao ư? Hắn dù có chết một ngàn lần

một vạn lần cũng khó mà tiêu nổi mối hận trong lòng ta! Năm xưa diệt hắn
không thành, được, hôm nay sẽ tự tay ta diệt trừ hắn. Ta sẽ đốt rụi hắn,
nghiền xương thành tro rải trước mặt ngươi!"

Hắn ta đóng cửa, nghênh ngang bỏ đi, đến phòng khách dặn dò Kim

Lăng: "Ngươi coi chừng hắn thật kỹ cho ta. Hắn có nói gì cũng đừng tin,
đừng nghe theo! Đừng để hắn phát ra tiếng nào hết, nếu hắn dám thổi còi
hoặc thổi sáo, ngươi cứ dứt khoát chặt tay hắn cho ta."

Ngụy Vô Tiện biết rõ trong lòng, hắn ta không mang hắn theo là vì hắn

ta cảnh giác sợ hắn đi cùng sẽ nhân cơ hội điều khiển Ôn Ninh, mấy câu
này là nói cho hắn nghe, uy hiếp hắn đừng giở trò. Kim Lăng chẳng hề để
ý: "Biết rồi. Có mỗi một người lẽ nào ta không coi chừng được. Cậu, ngươi
đóng cửa ở chung với cái tên đoạn tụ chết tiệt kia làm gì vậy, hắn đã làm
gì?" Giang Trừng nói: "Đây không phải việc ngươi nên hỏi. Nhớ trông kỹ,
quay về mà không thấy, ta nhất định sẽ đập gãy chân ngươi." Hỏi vài câu
về vị trí cụ thể, dẫn theo một nửa nhân thủ, lập tức đuổi theo Ôn Ninh
không hề có thật.

Một hồi lâu sau, giọng của Kim Lăng truyền đến: "Ngươi qua bên kia.

Ngươi, đi sang bên cạnh trông coi. Các ngươi đứng ngay cửa lớn."

Đám môn sinh không dám làm trái, từng người đáp lại. Chỉ chốc lát,

Kim Lăng ló đầu vào, đôi mắt vội vã đảo tới đảo lui. Ngụy Vô Tiện ngồi
dậy, cậu dựng thẳng một ngón tay trước môi, nhẹ nhàng đi tới, đặt tay lên
trên Tử Điện, nhỏ giọng niệm một câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.