MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 390

Ngụy Vô Tiện: "Phòng kẻ thi biến."

Lam Cảnh Nghi sững sờ: "Làm bậc cửa cao cao, có thể chặn thi biến à?"

Ngụy Vô Tiện: "Không thể chặn thi biến, thế nhưng thỉnh thoảng có thể

ngăn cản kẻ thi biến cấp thấp đi ra ngoài." Hắn xoay người đứng trước bậc
cửa, nói: "Giả như ta chết rồi, vừa thi biến."

Chúng thiếu niên ngóng trông gật đầu. Hắn nói tiếp: "Mới thi biến không

lâu, có phải tay chân sẽ cứng ngắc không? Có rất nhiều động tác làm không
được đúng chứ?"

Kim Lăng: "Này chẳng phài lời thừa? Ngay cả bước cũng không được,

chân chẳng nhúc nhích nổi, chỉ có thể nhảy..." Nói tới đây, cậu bỗng dưng
tỉnh ngộ ngay. Ngụy Vô Tiện nói: "Đúng rồi. Chỉ có thể nhảy." Hắn khép
hai chân lại, nhảy nhảy ra ngoài, nhưng bởi bậc cửa quá cao, mỗi lần nhảy
đều chẳng qua được, mũi chân va vào bậc cửa, đám con cháu thế gia nhìn
mà thấy mắc cười, tưởng tượng dáng vẻ của một bộ thi thể mới vừa thi biến
cố gắng nhảy ra ngoài, nhưng dù có làm sao cũng vẫn bị bậc cửa ngăn lại
như thế, đều nở nụ cười. Ngụy Vô Tiện nói: "Thấy không? Dừng cười cả
đi, đây là trí khôn dân gian, tuy thô sơ nhìn như trò trẻ con, nhưng dùng để
phòng kẻ thi biến cấp thấp quả thật rất có tác dụng. Nếu như kẻ thi biến bị
bậc cửa làm vấp ngã, nó sẽ té xuống đất, tay chân cứng ngắc, trong một
khoảng thời gian cũng chẳng bò dậy nổi. Chờ nó bò dậy được thì trời đã
sáng gà đã gáy, hoặc là bị người trông coi nghĩa trang phát hiện. Những
người bình thường không xuất thân từ thế gia mà có thể nghĩ ra biện pháp
này, rất giỏi giang."

Vừa nãy Kim Lăng cũng mỉm cười, lập tức thu lại, nói: "Nàng đưa chúng

ta đến nghĩa trang làm gì? Lẽ nào nơi đây sẽ không bị tẩu thi vây quanh?
Còn bản thân nàng ta đã chạy đi đâu rồi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.