MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 422

Hiểu Tinh Trần bất đắc dĩ nói: "Hồi đầu đã nói rồi, ta không biết kể

chuyện."

Tiết Dương bỗng nói: "Vậy ta kể, thế nào? Trước đây, có một đứa bé,

đứa bé này rất thích ăn đồ ngọt, thế nhưng lại luôn không được ăn. Có một
ngày, nó ngồi trước bậc thang, không biết nên làm gì. Đối diện bậc thang có
một cửa hàng, trong đó có một người đàn ông đang ngồi ăn uống, chờ
người. Nhìn thấy cậu bé đó, gã vẫy tay gọi nó sang."

Khởi đầu của câu chuyện này hay và hấp dẫn hơn cái chuyện kia của

Hiểu Tinh Trần nhiều. Nếu như A Thiến có một đôi tai thỏ, lúc này đây thể
nào cũng sẽ dựng thẳng lên rồi. Tiết Dương nói tiếp: "Đứa bé này tỉnh tỉnh
mê mê, thấy có người vẫy tay với nó, liền chạy tới. Người đàn ông kia chỉ
vào một đĩa bánh ngọt trên bàn rồi nói với nó: có muốn ăn không? Cậu bé
đương nhiên rất muốn ăn, gật đầu, gã ta liền đưa cho cậu bé này một tờ
giấy: muốn ăn, thì đưa cái này vào một gian phòng, đưa xong tao liền cho
mày.

"Đứa bé rất vui vẻ, nó chạy một lần là có thể được một đĩa bánh ngọt, mà

đĩa bánh ngọt này là do nó tự kiếm được nha."

"Nó không biết chữ, cầm giấy rồi đưa tới một nơi nào đó được chỉ định,

mở cửa, một đại hán vạm vỡ đi ra, nhận giấy xong, gã một tát đập nó máu
mũi đầy mặt, dính ướt cả tóc nó, gã hỏi: ai bảo mày đưa thứ này tới đây?"

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Đứa bé này chắc chắn chính là Tiết Dương.

Không ngờ hiện giờ hắn khôn khéo thế này, mà hồi bé lại ngu như vậy.
người ta bảo hắn đưa tơ giấy đi là hắn liền đưa. Trên giấy kia nhất định là
viết những lời không hay ho rồi. Gã kia và đại hán này có thù oán gì đó, mà
chính gã không dám chửi ngay mặt, nên mới gọi một cậu nhóc ven đường
đi truyền tin. Hèn hạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.