MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 431

Tống Lam gầm lên: "Nói! Thứ cặn bã như ngươi, sẽ tốt bụng giúp hắn đi

săn ư?!"

Kiếm khí lướt qua sát mặt, rạch ra một vết thương trên mặt Tiết Dương,

hắn cũng không sợ hãi, nói: "Tống đạo trưởng vậy mà lại hiểu ta rõ đến
thế!"

Hai người này một là đi con đường Đạo môn chính tông, một thì bước

trên đường hoang vu, luyện ra một thân giết người phóng hỏa, kiếm pháp
của Tống Lam rõ ràng tốt hơn hẳn Tiết Dương, y một kiếm đâm xuyên
cánh tay Tiết Dương: "Nói!"

Nếu không phải vì sự thật ấy khiến người ta lo lắng, không thể không hỏi

cho rõ ràng, chỉ sợ một kiếm này của y đâm tới không phải cánh tay, mà
chính là cổ. Tiết Dương trúng kiếm, mặt không biến sắc nói: "Ngươi muốn
nghe thật? Ta sợ ngươi nghe xong sẽ điên thôi. Có một số việc tốt hơn hết
là không nên biết."

Tống Lam lạnh lùng thốt: "Tiết Dương, kiên nhẫn của ta với ngươi có

hạn!"

"Coong" Một tiếng, Tiết Dương dời mắt lên một kiếm đâm tới của y, nói:

"Được rồi, đây là ngươi nhất định muốn nghe nhé. Ngươi có biết, vị đạo
hữu, bạn tri giao kia của ngươi, đã làm gì không? Hắn giết rất nhiều tẩu thi.
Trảm yêu trừ ma, không cầu báo đáp, thiệt là làm người ta cảm động mà.
Tuy hắn móc mắt ra cho ngươi, thành một người mù, thế nhưng cũng may
là Sương Hoa biết tự động dẫn dắt hắn tới chỗ có mùi xác chết. Mà kì diệu
hơn là, ta phát hiện chỉ cần cắt lưỡi của những người trúng phải thi độc kia,
khiến bọn chúng không cách nào nói chuyện, Sương Hoa cũng chẳng phân
biệt được đâu là hoạt thi đâu là tử thi, vậy nên..."

Hắn giải thích vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, từ tay đến kiếm Tống Lam đều

đang run rẩy: "Tên súc sinh ngươi... Súc sinh không bằng cầm thú..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.