MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 432

Tiết Dương: "Tống đạo trưởng, lắm lúc ta lại cảm thấy, người có giáo

dưỡng như các ngươi khi chửi người ta rất dễ chịu thiệt, bởi lặp đi lặp lại
cũng chỉ có mấy từ như thế, chẳng có ý mới, chả có lực sát thương tí nào
cả. Hồi bảy tuổi ta đã không thèm dùng hai từ đó chửi người ta rồi."

Tống Lam giận không dằn nổi, lại một kiếm tới, đâm vào hướng cổ họng

hắn: "Ngươi ức hiếp hắn mắt mù, gạt hắn thật khổ!"

Một kiếm này vừa nhanh vừa độc, Tiết Dương gắng gượng né qua, vẫn

bị đâm thủng vai. Hắn cứ như không có cảm giác, cả chân mày cũng chẳng
nhíu lấy một cái, nói: "Mắt hắn mù? Tống đạo trưởng, thế nhưng ngươi
đừng quên, mắt hắn mù là bởi hắn móc mắt ra cho ai nhé?"

Nghe vậy, sắc mặt lẫn động tác của Tống Lam đều cứng đờ.

Tiết Dương lại nói: "Ngươi lấy lập trường gì mà lên án ta? Bạn bè?

Ngươi không biết thẹn khi nói mình là bạn bè của Hiểu Tinh Trần sao? Há
há há há có cần ta nhắc ngươi không hả Tống đạo trưởng, sau khi ta tàn sát
đạo quán kia của ngươi, ngươi nói thế nào với Hiểu Tinh Trần? Hắn lo lắng
cho ngươi nên muốn tới giúp, ngươi lúc đó, nhìn hắn bằng vẻ mặt gì?"

Tâm trạng Tống Lam rối bời: "Ta! Lúc đó ta..."

Tiết Dương ngắt ngang đẩy lời y trở lại: "Lúc đó ngươi đang bi phẫn?

Đang thương tâm? Đang lo không nơi trút bực? Bởi vậy nên giận chó đánh
mèo? Nói một câu công bằng, ta tàn sát quán ngươi, đúng là bởi vì hắn.
Ngươi trút giận sang hắn cũng là có thể thông cảm được, hơn nữa vừa đúng
ý ta."

Câu câu trúng chỗ hiểm!

Kiếm Tiết Dương xuất ra ngày càng thong thả, cũng ngày càng hung tàn

xảo quyệt, đã mơ hồ chiếm ưu thế, Tống Lam lại không hề hay biết. Kiếm
trên tay và miệng lưỡi Tiết Dương đều áp sát từng bước, hắn nói: "Ôi! Rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.