MA LỰC TÌNH YÊU - Trang 117

Cô chạy theo với một lời đề nghị khác. “Anh có thể chậm lại

không, Warren?”

Một từ “Không” khác, chính xác là rất cộc cằn.

“Nếu anh không chậm lại, có lẽ là em sẽ bị bong gân ở mắt cá

chân. Sau đó anh sẽ phải cõng em đi.”

Ngay khi ấy bước chân của anh liền chậm lại. Khốn kiếp,

điều đó chắc chắn đang giết dần giết mòn anh chỉ bằng việc
nắm lấy cánh tay cô để kéo cô đi bên cạnh anh. Lạy Chúa cho anh
không vòng tay ôm lấy cô.

Nhưng bây giờ cô có thể đi bộ thay vì chạy và bước chân anh gần

như thành những bước bình thường, mặc dù anh vẫn đang kéo cô đi,
tâm trí anh lại phải bắt đầu làm việc thêm một lần nữa, bởi anh
bất ngờ gặng hỏi, “Ông chú của cô có biết cô thường xuyên lui đến
các quán rượu không?”.

“Chú nào cơ?” Cô tránh trả lời.

Anh nhìn cô trừng trừng. “Kẻ mà bây giờ cô đang sống cùng nhà

ấy.”

“Nhưng em không thường xuyên lui đến các quán rượu.”

“Thế cô gọi Địa ngục và Chó săn là cái gì?”

“Một cái tên kinh khủng chăng?”

Anh dừng lại và quay về phía cô. Trong một khoảnh khắc, cô đã

nghĩ rằng anh sẽ bóp cổ cô, nhưng anh buông tay cô ra để lùa sâu
hai tay vào mái tóc, một dấu hiệu khiến cô nhận ra là cơn giận dữ
của anh chỉ còn lại một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.