MA SÓI - Trang 147

— God. Em không nói rằng em sẽ đi.

— Họ không biết lái xe.

— Anh muốn em ở lại, Lawrence năn nỉ.

Camille khẽ lắc đầu.

— Họ đang đợi em, cô trầm giọng nói.

— Jesus Christ, Lawrence vừa nói vừa rời xa cô. Một đứa trẻ, một ông lão

và một phụ nữ lần theo một kẻ như Massart ư? Ba người dự định làm gì?

— Em không dự định gì cả. Em lái xe.

— Em có dự định điều gì đó. Tóm được Massart ư?

— Có thể.

— Em đùa à. Không phải trò trẻ con đâu. Phải có các yếu tố để điều tra.

— Nếu anh ta cứa cổ những con cừu cái khác, bọn em sẽ lần theo dấu vết.

— Lần theo không phải là tóm được.

— Bọn em có thể hỏi thăm, tìm hiểu xem anh ta đi xe gì. Khi biết được rồi

thì bọn em sẽ có cơ hội phát hiện ra anh ta. Có thể chỉ mất vài ngày thôi.

— Họ chỉ muốn làm vậy với Massart thôi sao? Lawrence hỏi, vẻ ngờ vực.

— Soliman đáng lẽ phải giết anh ta còn ông Canh Đêm thì mổ anh ta từ

cuống họng đến hòn dái, sau khi anh ta bị giết chết, vì nhân đạo. Em nói với
họ rằng em sẽ không lái cái xe cam nhông chó chết của họ nếu như họ
không mang Massart nguyên vẹn về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.