MA SÓI - Trang 149

— Rồi.

— Rồi ngủ cùng với hai kẻ đó? Em đã nghĩ đến chưa?

— Rồi. Mọi việc tiếp nối nhau như vậy, thế thôi.

— Em đã nghĩ Massart có thể sẽ phát hiện ra bọn em chưa?

— Chưa.

— Vậy thì, hắn ta có thể lắm. Và trong đêm, mảnh vải bạt sẽ không phải

là cái che chở được cho mấy người đâu.

— Tụi em sẽ nghe thấy tiếng anh ta đến gần.

— Rồi thì sao, hả Camille? Rồi ba người, một đứa trẻ con, một ông lão và

một phụ nữ, sẽ làm gì?

— Em không biết. Lúc đó sẽ tự nghĩ ra, em cho là vậy.

Lawrence dang hai tay trong một cử chỉ bất lực.

***

Có một bữa ăn nhẹ ở trại Écarts sau đám tang Suzanne Rosselin. Có rất

nhiều điều để bình luận vì việc mai táng diễn ra một cách đơn giản đến bối
rối, tiếp đó là những điều khoản trong bản di chúc Suzanne làm cách đây
bốn năm có công chứng viên làm chứng, theo bản di chúc đó thì "bà cóc
cần hoa và nắm tay mạ vàng, bà muốn thằng bé giữ tiền tiết kiệm để về
thăm quê hương tổ tiên nó và cuối cùng, con cừu cái Mauricette khi chết đi
sẽ được chôn cùng mộ với bà, bởi vì Mauricette là một người bạn tuy không
được tinh ranh lắm nhưng lại rất tình cảm và chung thủy, và ông linh mục
có thể phát biểu đôi lời khi chôn cất nó". Công chứng viên từng khoe
khoang với bà rằng cái thứ yêu cầu đa thần ấy sẽ không có chút cơ may nào
thành hiện thực, Suzanne đã trả lời rằng bà cóc quan tâm đến tính chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.