MA SÓI - Trang 154

— Sol là một người cẩn thận, Buteil nói. Nó sẽ mất khá nhiều thời gian để

sắp xếp cái ngăn kéo của nó đấy.

— Buteil, Soliman gọi với từ trong xe ra, dù sao thì trong cái xe chở súc

vật này cũng khá hôi.

— Thế cậu muốn tôi phải làm gì? anh quản gia trả lời, vẻ hơi khiêu khích.

Ta đâu có trồng mướp ở đây. Ta nuôi cừu cơ mà.

— Đừng có cáu lên, tôi chỉ nói là nó hôi thôi.

— Khi xe chạy thì mùi sẽ hết, Camille can thiệp.

— Chính xác thế đấy.

Lawrence đi lại phía họ, theo sau là ông Canh Đêm.

— "Tình yêu", Soliman thông báo, người tựa lên cánh cửa xe, tay chống

hông, "tình cảm mãnh liệt đối với một người hoặc một vật. Khuynh hướng
do các quy luật của tự nhiên áp đặt. Tình cảm say mê với người khác phái."
Camille quay lại phía Soliman, thoáng bối rối.

— Từ quyển từ điển mà ra đó, Buteil nói. Cậu ta có hết trong đây này,

Buteil vừa nói thêm vừa chỉ vào trán mình.

— Tôi sẽ nói lời tạm biệt, Camille vừa nói vừa đứng lên khỏi bậc đệm

chân của cái xe cam nhông.

Đến lượt ông Canh Đêm leo lên xe thùng, đổ thẳng những gì có trong túi

mình vào cái ngăn kéo Buteil chỉ, ngăn kéo đầu tiên bên phải từ cửa vào.
Sau đó ông đứng đợi gần bậc đệm chân, bên cạnh Soliman, tay quấn một
điếu thuốc sợi lớn. Ngay sau đám tang, ông Canh Đêm đã mặc lại cái quần
nhung cũ nát và cái áo vest nhăn nhúm, đi tất dành để leo núi và đội trên
đầu một cái mũ có dải băng đen, cái mũ đã mềm oặt đi theo thời gian, bụi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.