MA SÓI - Trang 182

Canh Đêm, vì mất ngủ mà tỉnh dậy. Ông nói rằng nhiều đêm ông cứ đứng
giữa đàn cừu của mình cho đến sáng. Camille mang ra một ấm cà phê đầy,
với đường và ba cái cốc sắt.

— Chính xác thì "mùi cừu" có nghĩa là gì? cô vừa trèo lên buồng lái vừa

hỏi. Mồ hôi? Hay mỡ cừu?

— "Mùi cừu", Soliman trả lời ngay lập tức. "Mùi đậm đặc toát ra từ

những vật nuôi lấy len."

— A. Cảm ơn, Camille nói.

Soliman ngậm miệng như thể ta gấp một cuốn sách lại và cả ba người, cốc

trên tay, lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào cái cửa tôn của xưởng sửa xe.
Soliman muốn sáu mắt giám sát hơn là hai mắt. Nếu có một chiếc ô tô
phóng ra thì chúng sẽ không thừa khi phải nắm bắt những chi tiết chính.
Soliman chia từng phần: Camille sẽ quan sát mặt người lái xe, chỉ vậy thôi,
ông Canh Đêm sẽ đảm nhận việc ghi lại nhãn hiệu và màu sắc của cái xe,
còn bản thân cậu thì quan sát biển số xe.

Sau đó họ sẽ tập hợp thông tin lại.

— Thuở ban đầu, Soliman bắt đầu nói, đàn ông có ba mắt.

— Mẹ kiếp, ông Canh Đêm nói. Đừng có làm phiền chúng ta với những

câu chuyện của cậu. Im đi có được không.

— Đàn ông nhìn thấy tất cả, Soliman tiếp tục, không bị lay chuyển. Họ

nhìn rất xa, rất rõ, cả trong đêm, và họ nhìn được những màu sắc dưới gam
đỏ và trên gam tím. Nhưng họ không nhìn thấu được ý nghĩ của vợ họ, và
điều đó khiến đàn ông trở nên buồn bã, đôi khi phát điên. Vậy là họ đi cầu
xin thần ao. Thần ao cảnh cáo họ nhưng họ nài nỉ đến mức vị thần, vì chán
nản, mà thỏa mãn yêu cầu của họ. Từ đó, đàn ông chỉ có hai mắt nhưng
nhìn thấu ý nghĩ của vợ họ. Và những gì họ nhìn thấy được trong ý nghĩ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.