MA SÓI - Trang 201

— Đừng có nóng, chàng trai của ta.

— Nhưng ít ra thì ông cũng phải hiểu chứ! Ông không thấy rằng chúng ta

đang mất đầu mối hay sao? Rằng chúng ta thậm chí còn không có đầu mối
mà lần? Rằng chúng ta không thể biết được liệu có phải Massart, chính hắn
hay chó chết gì, đã cứa cổ Semot? Nếu biết được thì cảnh sát đã kiếm ra ai
rồi, có thể là con trai ông ta, có thể là vợ ông ta? Còn chúng ta thì làm gì,
trong cái cam nhông này?

— Chúng ta ăn, uống, Camille nói.

Ông Canh Đêm rót đầy rượu cho cô.

— Cẩn thận nhé, nó bẫy người đấy.

— Chúng ta dốt nát, Soliman vừa nói vừa nổi nóng. Chúng ta dốt nát một

cách nhẫn nại và kiên trì. Chúng ta dốt nát hàng giờ liền. Và đêm tới cũng
sẽ là một đêm dài của sự dốt nát.

— Bình tĩnh lại đi, ông Canh Đêm nói.

Soliman lưỡng lự, cuối cùng buông thõng hai bàn tay lên đầu gối.

— "Dốt nát", cậu nói bằng giọng thư thái hơn. "Sự thiếu hiểu biết chung,

thiếu tri thức."

— Chính vậy đó, Camille nói.

Ông Canh Đêm bắt đầu cuốn, liếm và dán ba điếu thuốc lá.

— Phải rời khỏi đây thôi, ông nói. Chỉ việc đi gặp đám cảnh sát chịu trách

nhiệm về vụ Semot. Bọn họ ở đâu nhỉ?

— Ở Villard-de-Lans.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.