MA SÓI - Trang 202

Soliman nhún vai.

— Có lẽ ông nghĩ rằng cảnh sát sẽ chịu nhúc nhích để chỉ cho ta xem hồ

sơ của họ ư? Rằng họ sẽ chịu nhúc nhích để kể cho ta nghe những gì ông
bác sĩ nói ư? Nói với tôi? Hay với ông? Hay với chị ấy?

— Không, ông Canh Đêm nhăn mặt trả lời. Tôi nghĩ rằng họ sẽ chịu nhúc

nhích để hỏi giấy tờ của chúng ta rồi tống cổ ta ra ngoài.

Ông chìa một điếu thuốc cho Camille, một điếu khác cho Soliman.

— Mà ta còn không được nói cho họ biết là ta truy lùng Massart, phải thế

không? Soliman tiếp tục. Liệu ông nghĩ cảnh sát sẽ làm gì với một tên da
đen, một ông già và một cô gái lái xe tải đang truy lùng một kẻ vô tội để tra
vấn hắn? - Họ giam ba người đó lại.

— Chính xác.

Soliman lại im lặng và rít thuốc lá.

— Ba kẻ dốt nát, sau vài phút cậu vừa nói vừa lắc đầu. Ba kẻ dốt nát trong

câu chuyện ngụ ngôn.

— Câu chuyện ngụ ngôn nào? Camille hỏi.

— Một câu chuyên ngụ ngôn mà tôi sắp nghĩ ra và sẽ đặt tên là "Ba kẻ dốt

nát".

— À ra vậy.

Soliman đứng lên, đi lại trong xe cam nhông, tay chắp sau lưng.

— Xét cho cùng thì điều chúng ta cần, cậu nói tiếp, là một tay cảnh sát

đặc biệt. Một tay cảnh sát cực kỳ đặc biệt. Một cảnh sát cho ta biết mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.