MA SÓI - Trang 206

— Cái anh đó, anh Adamsberg đó, anh ấy có thể gỡ bí cho chúng ta ư?

Anh ấy có thế lực lắm hả?

— Anh ấy rất giỏi, tôi đã nói với cậu rồi.

— Chị có thể gọi cho anh ấy ư? Chị biết cách liên lạc với anh ấy hả?

— Tôi không có ý định tìm cách gặp anh ấy.

Soliman nhìn Camille chằm chằm, ngạc nhiên.

— Vậy tại sao chị lại kể về viên cảnh sát đó cho tôi?

— Tại vì cậu hỏi tôi.

— Vậy tại sao chị không muốn gặp anh ấy?

— Tại vì tôi không muốn biết tin gì về anh ấy.

— Thật vậy sao? Tại sao lại không? Anh ấy là một tên đểu hả?

— Không.

— Hay là một kẻ ngu ngốc?

Camille lại nhún vai lần nữa. Cô đưa đi đưa lại ngón tay qua ngọn lửa tỏa

ra từ những ngọn nến.

— Thế rồi sao? Soliman hỏi. Tại sao chị lại không muốn biết tin gì về anh

ấy?

— Tôi đã nói với cậu rồi. Vì anh ấy đặc biệt.

— Đừng có bắt phải nhắc lại, ông Canh Đêm nói.

Soliman đứng lên, tuyệt vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.