MA SÓI - Trang 209

— Vậy thì, đứng có nghĩ nữa. Hành động đi. Sự táo bạo là tính xa xỉ của

những tâm hồn mạnh mẽ.

Camille mỉm cười, ôm hôn Soliman. Cô do dự trước ông Canh Đêm, bắt

tay ông rồi biến mất sau tấm vải bạt.

— Mẹ kiếp, Soliman gầm lên.

— Kháng cự khá đấy, ông Canh Đêm bình luận.

***

Camille tự động tỉnh giấc vào khoảng bảy giờ, dấu hiệu chính của trạng

thái căng thẳng và mâu thuẫn. Dấu hiệu của thứ rượu vang bẫy người nữa,
rất có thể.

Đêm hôm trước, cô đã nói chuyện với Lawrence qua điện thoại và cô hài

lòng vì nghe được giọng anh chàng người Canada, dù chỉ là vài mẩu tiếng
nói đứt đoạn. Trong điện thoại, Lawrence nói nhát gừng hơn bao giờ hết. Ở
dưới vùng Mercantour, Crassus Trụi lông vẫn mất hút. Hầu hết những con
sói có tiếng đều đã được thống kê trên lãnh địa của chúng nhưng Crassus
cao lớn thì vẫn không có tin gì. Augustus vẫn nghiến ngấu những con thỏ
rừng trao tay còn Mercier thì ngạc nhiên khi thấy lão già, với bộ răng bỏ đi
của nó, lại có thể trụ vững lâu đến thế. "Anh thấy không, anh ta nói với
Lawrence, muốn nghĩa là có thể." Còn Lawrence thì chỉ im lặng gật đầu.
Anh chàng người Canada lo lắng khi nhận tin Jacques-Jean Semot bị cứa
họng. Có, anh có nghĩ đến Massart. Nhưng anh không thích sự chuyển
hướng hoang dại của cuộc đua xuyên núi rừng này. Anh không thích biết
việc Camille chỉ cách Massart có vài bước, bị cô lập trong cái xe cam
nhông, đối mặt với nguy hiểm. Dù thế nào thì anh cũng không thích khi biết
rằng Camille bị nhốt trong cái cam nhông hôi hám cùng hai gã đàn ông
khác. Cùng với bất cứ gã đàn ông nào, trong bất kỳ chiếc cam nhông nào.
Không, anh không phản đối việc một viên cảnh sát nhúng tay vào, trái lại ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.