MA SÓI - Trang 217

Soliman và ông Canh Đêm đợi cô ở phía sau xe cam nhông, trong tư thế

đã trở nên quen thuộc với họ, cậu thanh niên ngồi trên bậc lên xuống bằng
kim loại, ông lão chăn cừu đứng thẳng bên cạnh cậu, con chó nằm sát dưới
chân.

— Anh ấy ở Avignon, Camille nói. Tôi không gặp anh ấy trên điện thoại.

Tôi nghĩ rằng ta có thể đi đến đó.

— Chị cũng không biết Avignon ở đâu ư? Soliman hỏi.

— Tôi vừa mới biết thôi. Có xa không?

Soliman nhìn đồng hồ.

— Chúng ta đi đường cao tốc phía Nam Valence, cậu nói, rồi tiếp đó đi

dọc theo sông Rhône. Ta có thể đến nơi vào lúc một giờ. Chị không muốn
gọi điện ư? - Gặp anh ấy thì tốt hơn.

— Tại sao vậy?

— Đặc biệt, Camille nhún vai nói.

Ông Canh Đêm chìa tay cho Camille để lấy cái điện thoại.

— Nó gần như hết sạch pin, Camille nói. Phải nạp thôi.

— Không mất nhiều thời gian đâu, ông Canh Đêm vừa đi ra xa vừa làu

bàu.

— Ông ấy gọi cho ai vậy? Camille hỏi Soliman.

— Bầy cừu. Ông ấy gọi cho bầy cừu.

Camille nhướn mày.

— Thế ai sẽ nhấc máy? Cô hỏi - Một con cừu? Mauricette à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.