MA SÓI - Trang 219

Chương 18

C

amille vượt qua bờ phải sông Rhône, để lại phía bên kia con sông

những bức tường thành của Avignon. Cô đi dọc bờ sông về hướng Nam từ
ba giờ chiều, dưới ánh mặt trời thiêu đốt, để tìm Adamsberg. Dù ở khách
sạn hay đồn cảnh sát địa phương, nơi anh đã nghỉ qua một phần hai đêm và
rời khỏi lúc hai giờ chiều, không ai chỉ được cụ thể cho cô nơỉ có thể gặp
anh. Họ chỉ biết rằng cảnh sát trưởng đi dạo ở phía bờ bên kia.

Camille tìm ra anh sau gần một giờ đồng hồ đi bộ, trong một khu rừng

thưa nhỏ hẹp và yên ắng, nằm tách biệt giữa đám liễu. Cô dừng lại cách anh
hai mươi bước chân. Adamsberg ngồi sát bên bờ sông, chân chạm nước.
Anh không làm gì cả, theo như hình dáng bên ngoài, nhưng đối với
Adamsberg, ngồi ngoài trời, bản thân nó đã là cả một sự bận rộn. Thật ra,
Camille nhận thấy khi quan sát anh kỹ hơn, anh đang làm một việc gì đó.
Anh nhúng một cành cây dài xuống dòng nước và hai mắt không rời khỏi
đầu cành, chăm chú nhìn dòng nước tỏa ra khi gặp phải vật cản nhỏ bé. Một
việc khá bất thường,

Anh giữ lại trên áo sơ mi bộ đeo súng kỳ cục bằng da khá ấn tượng, nó

tương phản với trang phục trễ nải của anh, áo sơ mi nhàu nhĩ, quần vải sờn
cùng đôi chân trần.

Camille nhìn thấy ba phần tư lưng anh, gần như nhìn nghiêng. Anh không

thay đổi trong vài năm qua, và điều đó không làm cô ngạc nhiên. Không
phải vì thời gian đã bỏ qua anh so với những người khác, mà vì những dấu
ấn của nó gần như là vô hình, chỉ đơn giản bởi Adamsberg có khuôn mặt
quá xáo động đối với những dấu ấn đó. Trên một khuôn mặt nhẵn nhụi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.