MA SÓI - Trang 222

tránh anh, em vuột khỏi anh, em tuột khỏi kẽ tay anh.

Cuối cùng Camille cũng ngồi quỳ gối cách anh bốn mét và để mặc anh tự

xoay xở với mẩu hội thoại. Cô chờ đợi anh đặt những câu hỏi. Adamsberg
thừa biết không phải cô tìm đến anh vì ham muốn, mà là vì cần thiết.

Anh quan sát cô thật nhanh. Áo vest màu xám, quá dài so với cô, ống tay

áo chạm vào đầu ngón tay, quần bò sáng màu và đôi ủng đen khiến anh
không còn nghi ngờ gì nữa, Camille chính là cô gái trên ti vi, cô gái trên
quảng trường làng Saint-Victor-du-Mont, người tựa vào cây tiêu huyền.
Anh quay nhìn sang hướng khác.

— Tuột khỏi tay anh, anh nhắc lại, lại nhúng cành cây xuống nước. Hẳn

phải có một yêu cầu kinh khủng lắm mới khiến em quyết định đến gặp anh.
Một mối quan tâm cao cả.

Camille không trả lời.

— Có chuyện gì xảy ra với em vậy? anh nhẹ nhàng hỏi.

Camille luồn tay vào những sợi cỏ khô, chững lại vì ngại ngần, bị ý nghĩ

bỏ chạy lôi cuốn.

— Em cần sự giúp đỡ.

Adamsberg nhấc cành cây lên khỏi mặt nước, đổi tư thế ngồi, quay sang

mặt đối mặt với cô, hai chân bắt tréo. Tiếp đó, bằng những động tác chăm
chú và chính xác, anh đặt cành cây phía trước đầu gối, ở giữa hai người.
Cành cây không được thẳng, anh dùng một bàn tay chỉnh lại. Adamsberg có
đôi bàn tay rất đẹp, chắc chắn và hài hòa, hơi to so với tầm vóc của anh.

— Có người muốn hại em sao? anh nói.

— Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.