MA SÓI - Trang 226

hay đại loại gì đó em không biết nữa. Soliman muốn xem xét mọi nhà thờ
trên đường đi, cuối cùng thì cậu ta bỏ cuộc. Cậu ta nói bọn em luôn bị trễ
một chuyến tàu.

— Rồi tiếp đó? Bọn em tính làm gì?

— Bọn em nghĩ mình cần một cảnh sát.

— Rồi tiếp đó?

— Em nói mình có biết một người.

— Sao không phải là cảnh sát Villard-de-Lans?

— Không một tay cảnh sát nào chịu nghe hết câu chuyện cả. Bọn em

không có gì xác thực.

— Anh thích những câu chuyện mơ hồ.

— Đó chính là điều em từng nghĩ.

Adamsberg gật đầu rồi không nói gì một lúc lâu. Camille chờ đợi. Cô đã

giải thích mọi việc một cách tốt nhất trong khả năng của cô. Quyết định
không còn thuộc thẩm quyền của cô. Đã từ lâu lắm rồi cô từ chối việc
thuyết phục những người khác.

— Em có mất nhiều công sức để tìm ra anh không? cuối cùng Adamsberg

ngẩng đầu lên hỏi.

— Em phải nói thật ư?

— Nếu có thể.

— Việc này đã làm em bực mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.