MA SÓI - Trang 271

***

Cùng với nhiều tin tức buổi sáng, sức ép lên những người bảo vệ khu

Mercantour đột ngột được nới lỏng. Họ cũng đưa ra ngay quyết định nới
lỏng việc theo dõi hai bầy chó săn.

Lawrence đẩy xe mô tô để lên đường gặp Camille. Đã bao ngày đêm anh

không nhìn thấy cô rồi. Anh nhớ tất thảy. Lời nói của cô, khuôn mặt cô, cơ
thể cô. Anh đã trải qua những giây phút mệt lử, và anh cần đến cô. Camille
lôi anh ra khỏi sự im lặng, sự bao bọc của những bức tường.

Anh chàng người Canada đang lo. Visa của anh không được phép gia hạn.

Nhiệm vụ trên vùng Mercantour còn hơn cả là hoàn thành và anh không tìm
thấy bất cứ lý do gì để kéo dài nó qua thời hạn dự định. Trong chưa đầy hai
tháng nữa, ngày hai mươi hai tháng Tám, anh sẽ phải ra đi. Bọn gấu xám
chờ anh. Cả anh lẫn Camille đều không thảo luận về kỳ hạn này, về việc
giữa họ sẽ thế nào. Lawrence khó tưởng tượng nổi việc sống thiếu cô. Đêm
nay, nếu có thể, nếu dám, anh sẽ đề nghị cô đi Vancouver. Bullshit. Đàn bà
khiến anh xúc động đến vậy đấy.

***

Chiều muộn, Adamsberg nhận một cú điện thoại của Hermel.

— Cùng một loại tóc, anh bạn ạ, Hermel nói. Cùng độ dày, màu sắc, mặt

cắt, cùng tuần tự xếp lớp. Chắc chắn đấy. Nếu không phải là hắn ta thì là
anh trai hắn ta. Về phần móng tay thì còn phải đợi, họ chỉ vừa mới thấy
quanh cái giường trong nhà hắn thôi. Cái gã ngu xuẩn ở Puygiron trước chỉ
khám trong nhà vệ sinh. Trong khi một tên đàn ông hoàn toàn có thể cắn
móng tay trên giường rồi nhổ xuống đất. Có phải không? Sáng nay tôi vừa
phái một người của tôi đến, ra lệnh cho anh ta rà soát lại căn phòng và
mang về móng của mười ngón tay, không thiếu một ngón nào. Nếu anh
nghe thấy nói đến một trận chiến trong đám cảnh sát thì anh biết tại sao rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.