MA SÓI - Trang 275

Adamsberg tìm một cây nến mới, châm lửa từ một ngọn nến đang cháy rồi

đặt nó lên giá để nến.

— Anh làm gì vậy? Soliman hỏi, sững sờ. Anh cầu nguyện ư?

— Tôi so sánh.

— Kể cả là vậy. Nếu anh thắp một ngọn nến thì phải phát một lời cầu

nguyện. Và cũng phải trả tiền nến nữa. Nếu không, lời cầu nguyện sẽ không
thành hiện thực.

— Cậu sùng đạo hả Sol?

— Tôi mê tín.

— À, thế thì mệt đấy.

— Rất mệt.

Adamsberg cúi đầu, xem xét mấy cây nến.

— Chúng đã cháy hết một phần ba, anh nói. Ta sẽ so sánh chúng với cây

nến trên cái cam nhông, nhưng chắc chắn Massart đã ở đây chừng bốn tiếng
đồng hồ trước. Tầm ba, bốn giờ chiều ngày hôm nay. Chỗ này hẻo lánh.
Chắc hắn đã lẩn vào nhà thờ vắng vẻ này.

Anh im lặng, vừa ngắm những cây nến vừa mỉm cười.

— Điều đó thì ích gì cho chúng ta? Soliman hỏi. Giờ hắn xa rồi. Ta biết

thừa là hắn thắp nến.

— Cậu vẫn chưa hiểu ra à Sol? Cái nhà thờ này nằm trên lộ trình của hắn.

Điều đó có nghĩa là hắn không thay đổi. Hắn bám vào đường đi của mình.
Điều đó có nghĩa là không có gì ngẫu nhiên cả. Nếu hắn đi qua đây, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.