MA SÓI - Trang 293

chừng hơi thở của Adamsberg, như khi ta canh chừng kẻ thù đang ngủ.
Adamsberg dang tay ra rồi nắm lấy tay cô. Camille bất động, như thể chỉ
một cử động duy nhất của cô sẽ làm cho tình hình nghiêm trọng thêm, như
người ta vẫn nói là một hành động khinh suất tạo ra núi lở. Hình như lúc
đầu đêm Adamsberg có nói gì đó với cô. Phải rồi, giờ thì cô nhớ ra rồi.
Phần nhiều bối rối hơn là thù địch, cô phác một động tác để kéo tay ra mà
không gây chuyện, không làm đau lòng ai cả. Nhưng tay cô ở nguyên nơi
nó đang ở, kẹp chặt giữa các ngón tay Adamsberg. Ở đó nó cũng không tồi
như ở chỗ khác. Camille, do dự, để bàn tay tại đó.

Cô ngủ không ngon giấc, trong trạng thái cảnh giác cô biết rõ, nó báo cho

cô biết rằng có một cái gì đó đang đi chệch hướng. Sáng ra, Adamsberg
buông tay cô, với lấy quần áo rồi đi xuống xe. Chỉ vào thời điểm đó, cô mới
ngủ một giấc dài hai tiếng đồng hồ.

Adamsberg nổ máy vào lúc chín giờ để đi gặp tay Aimont nhút nhát và

nửa giờ sau thì quay về.

— Chín con cừu bị cứa cổ ở Cánh đồng Rạ, anh thông báo.

Soliman nhảy dựng lên, chạy lại chiếc cam nhông tìm cái bản đồ.

— Không cần, Adamsberg bình thản nói. Nơi đó rất gần Vaucouleurs,

hướng Nam. Hắn đi ra ngoài lộ trình rồi.

Soliman nhìn Adamsberg, sững sờ.

— Anh đã nhầm, cậu nói với giọng tràn đầy ngạc nhiên và thất vọng.

Adamsberg tự rót một cốc cà phê, không nói năng gì.

— Anh đã sai, Soliman nhấn mạnh. Hắn đã đổi hướng. Hắn sẽ chạy trốn.

Hắn sẽ thoát khỏi chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.