MA SÓI - Trang 297

Ông Canh Đêm, thay vì việc giữ Interlock nằm lên chân mình, đã cho nó

ra ngoài.

— Canh chừng cái cô này nhé, ông vừa gãi tai nó vừa dặn dò. Cao, tóc đỏ,

gầy guộc. Đó là một kẻ giết người. Cứ sủa càng to càng tốt. Mày đừng lo,
ông vừa nhìn trời vừa nói thêm. Đêm nay trời không mưa đâu.

Iriterlock ra bộ đã hiểu tất rồi nằm xuống nền đất.

Sức nóng tăng thêm một bậc vào ngày thứ Năm mùng hai tháng Bảy. Họ

đờ đẫn chờ đợi. Camille lái xe vào thị trấn để bơm đầy bình nước dự trữ.
Ông Canh Đêm gọi cho đàn cừu, hỏi thăm George. Soliman đắm chìm vào
cuốn từ điển. Ít nhiều bị xáo trộn bởi sự thụ động của bàn tay trái, nơi có vẻ
không còn chịu ảnh hưởng của trí não cô, Camille bỏ nhạc, trốn tránh bằng
cuốn Danh mục các Dụng cụ Nghề nghiệp. Có lẽ trong đống đó sẽ có một
cái máy có thể giúp cô giải quyết tình huống tế nhị cô đang gặp phải. Cô
thấy cái cầu dao cách nhiệt đem cực + trung tính 6 A loại 25 ampe có vẻ có
những đặc tính thích hợp. Nếu Adamsberg muốn bỏ tay cô ra, vấn đề sẽ tự
động được giải quyết. Đơn giản nhất là đề nghị.

***

Chỉ đến năm giờ chiều cảnh sát vùng Poissy-le-Roy mới báo cho các đồng

nghiệp ở Vaucouleurs của họ về một cuộc tàn sát cừu xảy ra trong đêm, tại
trại cừu Bó Rạ. Cảnh sát Vaucouleurs báo động cho Belcourt hơi muộn và
Adamsberg chỉ nhận được tin vào tám giờ tối.

Anh trải tấm bản đồ lên cái thùng gỗ.

— Năm mươi cây số về hướng Tây của Vaucouleurs, anh nói - vẫn ngoài

lộ trình.

— Hắn đang đi xa dần, Soliman gầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.