MA SÓI - Trang 302

— Một ông già, đó là điều duy nhất chúng ta biết. Hắn cứa cổ ông ta

ngoài thị trấn, cách đây hai cây số, phía những quả đồi.

— Anh ta có điều gì chống lại những ông già nhỉ? Camille thì thầm.

— Đó là những người hắn biết, ông Canh Đêm lẩm bẩm. Hắn không thể

chịu nổi những người đó. Tất cả mọi người.

Camille tự rót cà phê, cắt bánh mì.

— Sol này, cô nói, đêm qua cậu ở trong phố. Cậu không nghe thấy gì ư?

Soliman lặng lẽ lắc đầu.

— Adamsberg đề nghị ta đến đợi anh ấy trên quảng trường, cậu nói. Có

khi ta sẽ đi nhanh đến Châteaurouge. Đám cảnh sát đang huy động mọi lực
lượng tại đó.

***

Camille từ từ đi vào Belcourt rồi đỗ cái xe thùng lại trong bóng râm của

một bãi đất trống lớn, giữa tòa thị chính và đồn cảnh sát.

— Ta chờ, Soliman nói.

Cả ba đều ở trong khoang lái xe cam nhông, không nói gì. Camille, hai tay

duỗi trên tay lái, quan sát những con phố yên tĩnh. Vào mười một giờ, một
ngày thứ Sáu, quảng trường Belcourt gần như vắng tanh. Một phụ nữ thỉnh
thoảng đi qua đi lại, tay cầm một cái giỏ. Trên chiếc ghế băng bằng đá đối
điện nhà thờ, một bà xơ mặc đồ màu ghi liếc nhìn họ, rồi lại tiếp tục đọc
một cuốn sách dày bọc da.

Chuông báo nửa giờ, rồi kém mười lăm.

— Mùa hè đối với mấy bà xơ ấy chắc là nóng lắm, Soliman nhận xét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.