MA SÓI - Trang 305

không? Hay là cô muốn hạ tất cả mọi người rồi không bao giờ nhìn thấy
con trai mình nữa?

— Đây là một cái bẫy, Sabrina rít lên.

— Cứ để cho một viên cảnh sát lại gần. Anh ta sẽ lấy tấm ảnh ra cho cô

xem.

Cô sẽ nhận ra nó. Cô sẽ thấy là tôi không nói dốỉ.

— Không phải là một tên cảnh sát.

— Một người không có vũ khí vậy.

Sabrina suy nghĩ một lúc, vẫn thở hổn hển dưới sức ép của cánh tay trái.

— Được, cô ta thở hắt ra.

— Sol, Adamsberg gọi. Từ từ đi lại đây, hai tay dang ra.

Sol xuống xe, đi về phía cái ghế băng.

— Đi giật lùi lại phía tôi. Trong túi áo trong bên trái tôi có một cái phong

bì. Mở nó và lấy tấm ảnh ra. Đưa cho cô ta xem.

Sol thi hành, lôi từ cái phong bì ra tấm ảnh đen trắng chụp một cậu bé

chừng tám tuổi, giơ nó lên mặt cô gái. Sabrina cụp mắt nhìn tấm ảnh.

— Sol, giờ thì để tấm ảnh lên cái ghế băng. Đi về xe cam nhông. Thế nào

Sabrina, cô nhận ra thằng bé chứ?

Cô gái gật đầu.

— Chúng tôi sẽ lấy lại đứa bé cho cô, Adamsberg nói.

— Anh ta sẽ không bao giờ chịu nhả nó, Sabrina thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.