MA SÓI - Trang 309

Chương 22

D

ù họ đỗ ở đâu, việc cắm trại cũng được tổ chức cùng một cách thức,

theo một trình tự nghiêm ngặt không thay đổi tí nào, đến mức Camille bắt
đầu lẫn lộn vào các làng nơi cô đã từng đỗ cái xe thùng. Hệ thống đó, bắt
nguồn từ đầu óc có tổ chức và tỉ mỉ của Soliman, có một lợi thế là tái tạo sự
thân thuộc đáng yên tâm trước những địa điểm trống trải như bãi đỗ xe hay
bên lề đường. Soliman bày cái hòm gỗ và mấy cái ghế đẩu ở phía sau xe, để
dùng cho các bữa ăn, tổ chức việc giặt giũ bên phía sườn trái xe, còn sườn
phải xe thì dùng để suy ngẫm và đọc sách. Camille soạn nhạc trong buồng
lái nhưng lại xuống góc suy ngẫm để tra cuốn Danh mục.

Trong cuộc rượt đuổi mạo hiểm và hỗn độn gắn họ với Massart, Camille

tìm thấy trong tính cố định của cách xếp đặt đó một sự ủng hộ có ích. Có
thể cũng chẳng hay ho gì khi phải bám vào bốn chiếc ghế đẩu gấp, nhưng
điều đó, ở thời điểm này, lại trở thành một điểm mốc cốt yếu. Nhất là hiện
giờ trường đời của cô đang vấp phải sự rối loạn căn bản. Hôm nay cô không
dám gọi cho Lawrence. Cô sợ rằng một vài mảnh của sự rối loạn đó sẽ lướt
qua trong giọng cô. Anh chàng người Canada là một kẻ có phương pháp,
anh ta chắc chắn sẽ nghe ra.

Thời gian cuối buổi chiều Soliman dành để bế ông Canh Đêm trên tay đi

khắp nơi, trèo lên, trèo xuống, đi tiểu, đi ăn, và gọi ông là ông cụ già.

— Dù sao thì, cậu nói với ông lão, thật buồn cười khi ông bước hụt mấy

cái bậc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.