MA SÓI - Trang 313

Con người không thích màn đêm. Cậu có biết suốt đời mình, tôi đã gặp bao
nhiêu người đi dạo ban đêm không? Hai người.

— Ai vậy?

— Tôi và một người khác cùng làng, ở vùng Pyrénées. Anh ta tên là

Raymond. - Tiếp đó? ông Canh Đêm hỏi, đuổi Raymond đi bằng một cái
hất tay.

— Tiếp đó, không có một mối liên hệ nào với Deguy và Semot, cũng

không một lý do để gặp Massart. Nhưng có một điều khác, ở cái ông
Hellouin này, Adamsberg nói thêm vẻ suy tư.

Ông Canh Đêm cuốn ba điếu thuốc trên gối. Ông liếm miếng giấy, dán lại,

đưa cho Soliman và Camille.

— Ít ra có một người muốn giết ông ta, Adamsberg nói tiếp. Trong cuộc

đời một người thì điều này không hay xảy ra lắm.

— Có liên quan gì đến Massart không? Soliman hỏi.

— Chuyện dài lắm, Adamsberg nói, không trả lời.

Một câu chuyện tầm thường và bần tiện khiến tôi quan tâm. Chuyện xảy

ra cách đây hai mươi lăm năm ở Mỹ.

— Massart chưa bao giờ đặt chân đến đó, ông Canh Đêm nói.

— Dù sao thì tôi vẫn quan tâm, Adamsberg đáp lời.

Anh dùng tay trái lục trong túi, lấy ra hai viên thuốc rồi uống chúng cùng

một ngụm rượu.

— Cho tay tôi, anh giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.