MA SÓI - Trang 324

Adamsberg bắt tay ông ta và rời khỏi đồn cảnh sát, với những bước đi

chậm rãi hơn bình thường. Viên sĩ quan tạm thời của anh theo bước anh đến
tận cái xe Brec quân vụ. Trước khi lên xe, Adamsberg lôi cuộn giấy ra, nhìn
lại tấm ảnh của J. N. Padwell. Rồi anh lại cất vào túi, vẻ suy tư, trườn lên
ngồi ghế bên phải phía trước. Viên cảnh sát thả anh cách chiếc cam nhông
năm mươi mét.

Trước tiên anh nhìn thấy cái xe mô tô đen, dựng bên lề con đường liên

tỉnh. Rồi anh thấy Lawrence, ở phía sườn phải cái xe thùng, đang bận chọn
lựa trong số hàng đống ảnh anh ta trải dưới chân. Adamsberg không cảm
thấy khó chịu, nhưng cảm thấy tiếc nuối hơi chua chát vì đã không ôm sát
Camille vào mình tối qua, và, thoảng qua, chỉ vừa nhận thấy, hơi một chút
lo ngại. Anh chàng người Canada là một kẻ nghiêm túc và chắc chắn hơn
anh rất nhiều. Thật ra, nếu chỉ nghe lý trí của mình, thì anh hẳn đã nhất
quyết tiến cử anh ta cho Camille. Nhưng ham muốn và quyền lợi cá nhân
của anh ngăn cản anh từ bỏ Camille cho cái gã cao to sinh ra là để phiêu lưu
ấy.

Camille, ngồi khá cứng nhắc bên cạnh anh chàng người Canada, tập trung

toàn bộ sự chú ý vào hình ảnh những con sói vùng Mercantolu rải rác trong
đám cỏ khô. Lawrence bình luận nhát gừng cho Adamsberg, giới thiệu với
anh Marcus, Electre, Sibellius, Proserpine và bộ mặt của lão Augustus đã
chết. Anh chàng người Canada trầm tĩnh và nhiều phần khoan dung, nhưng
anh ta vẫn luôn đặt lên Adamsberg cái nhìn soi mói như muốn nói "Anh tìm
gì?".

Soliman dọn bàn trên cái hòm gỗ, trong khi ông Canh Đêm đang ngồi cời

lửa, chân kê lên cái chậu. Lawrence hất cằm hỏi ông lão chăn cừu về mắt cá
của ông.

— Ông ấy ngã từ trên xe cam nhông xuống, Soliman giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.